ẢO THIÊN THANH - Trang 120

Dạ không..."
Thanh nói trong tiếng thở dài nhè nhẹ.
Đời sống ở đây trật tự và bình an quá. Đôi khi làm mình cảm thấy trống
rỗng và vô vị...
Riết rồi cũng quen...
Vĩnh nói gọn bốn chữ. Thanh lên tiếng sau khi ngồi lên ghế xe.
Hay là mình đi đâu chơi đi Vĩnh...
Mợ muốn đi đâu?
Đi đâu cũng được. Hay là mình đi cắm trại... Kiếm chỗ nào vắng vẻ...
Vĩnh cười quay nhìn Thanh.
Vĩnh biết một chỗ để mình cắm trại. Mình đi câu cá, đi tắm...
Thanh nói trong tiếng reo vui.
Mình câu cá rồi nướng ngon lắm... Nghĩ tới đó mợ thèm chảy nước
miếng..."
Quanh co mấy đoạn đường Vĩnh ngừng xe nơi bãi đậu xe. Nửa giờ sau hai
người ra khỏi ngân hàng. Cầm cuốn checkbook trong tay Thanh hân hoan
cười nói.
Đi... Bây giờ mình đi ăn. Mợ đói bụng rồi...
Vĩnh vòng tay ôm lấy vai của mợ Thanh một cách rất tự nhiên và nàng
cũng để im không phản đối song cũng không hưởng ứng. Mở cửa xe cho
Thanh ngồi vào xong Vĩnh đóng cửa lại rồi mới đi vòng qua bên kia để mở
cửa cho mình. Ngồi vào ghế, mở máy xe Vĩnh cười hỏi.
Mợ muốn ăn ở đâu?
Thanh im lặng không trả lời. Bỗng dưng nàng muốn về nhà ăn mì gói.
Nàng cũng không hiểu tại sao mình lại thèm mì gói. Cười cười nàng nói với
Vĩnh.
Thôi không ăn nhà hàng... Tự dưng mợ muốn về nhà và thèm ăn...
Vĩnh nhìn mợ Thanh của mình.
Vĩnh cũng đồng ý với mợ. Về nhà mình nấu mì gói ăn... Lâu quá không có
ăn mì gói Vĩnh thấy thèm...
Cười thánh thót Thanh quay qua nhìn người cháu chồng.
Mợ cũng nghĩ như Vĩnh. Mợ cũng thèm tô mì gói không có thịt mà chỉ có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.