ẢO THIÊN THANH - Trang 129

nót tình người. Vùng ngực trần. Hai gò ngực cao được che đậy một cách hờ
hững bởi hai mảnh vải nhỏ màu đen. Vùng da thịt nơi bụng trắng muốt mịn
màng. Đôi chân dài thon thon. Hai bàn chân mủm mỉm. Hơi thở dồn dập,
tim đập mạnh, miệng khô đắng, Vĩnh nhìn đăm đăm người đàn bà đang giữ
một vai trò phức tạp và mâu thuẫn trong đời sống tình cảm của mình.
Thanh đang phô bày cho anh thấy cái đẹp, một cái đẹp tuyệt vời thể hiện sự
hòa hợp của thân xác và tâm hồn khiến cho người nhìn sẽ lưu giữ mãi mãi
hình ảnh đó. Thiếu một trong hai thứ đó cái đẹp là một khiếm khuyết.
Mình xuống nước chưa Vĩnh?
Thanh hỏi nhỏ. Nàng cố tránh dùng chữ tắm bởi vì nó gợi cho nàng hồi
tưởng lại một cảnh tượng khác mà nàng sợ không dám nghĩ tới mặc dù
mong muốn được nhớ lại.
Dạ...
Vĩnh trả lời trong vô thức. Dường như đầu óc anh vẫn còn bàng hoàng vì
hình ảnh của mợ Thanh mặc bikini đứng giữa khoảng trời nước chói chang
ánh nắng của một ngày hè oi ả.
Vĩnh nhảy xuống trước coi nước có lạnh không rồi mợ xuống...
Thanh xô nhẹ ông chồng giả của mình. Vĩnh nhảy ùm xuống nước rồi sau
đó cười ha hả.
Không có lạnh đâu mợ...
Thanh nhảy ào xuống nước vì biết mình đang bị Vĩnh chiếu tướng.
Một hồi Vĩnh chụp hình nghe mợ?
Chi vậy?
Để làm kỷ niệm...
Thôi đi... Mắc cỡ lắm...
Thanh vùng vằng và Vĩnh kèo nài.
Vĩnh sẽ giữ không cho ai thấy đâu. Mợ đừng lo...
Ngẫm nghĩ giây lát Thanh gật đầu. Giọng của nàng như thì thầm.
Ừ... Vĩnh muốn chụp cũng được nhưng mà không đẹp đâu...
Vĩnh cười cười nhìn Thanh.
Mợ còn đẹp hơn model nữa...
Vĩnh xạo...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.