ẢO THIÊN THANH - Trang 157

khách sáng mờ mờ nhờ ánh sáng của lò sưởi. Thanh rùng mình nhắm mắt
lại khi hơi thở nóng của Vĩnh phà vào mặt mình. Bờ môi mềm ấm của Vĩnh
chạm vào da mặt làm cho nàng cảm thấy như có luồng điện cao thế chạy
trong cơ thể của mình rồi sau đó cảm giác ngất ngây bùng lên. Cảm giác
ngất ngây biến thành rạo rực khi bờ môi ham hố của Vĩnh mơn man trên
má rồi di động từ từ sang gần tới môi.
Vĩnh ơi...
Thanh kêu nhỏ. Tiếng kêu của nàng như là một van xin, cầu cứu mà cũng
bao hàm sự thúc hối. Hai cánh tay của nàng đưa lên. Hai bàn tay nửa níu
kéo mà nửa xô đẩy thân hình của ông chồng giả đang dần dần tựa sát vào
người của mình. Lồng ngực phập phồng, hơi thở gấp, hai mắt hơi nhắm lại
có lẽ vì không muốn nhìn thấy, nàng hơi cúi đầu xuống như là một cố gắng
tuyệt vọng tránh không cho ông chồng giả hôn mình.
Mợ...
Vĩnh thì thầm. Thanh mở mắt. Thấy nụ cười hiền của ông chồng giả nàng
thầm thở dài một cách tiếc rẻ vì mất đi dịp may để yêu và được yêu.
Mợ... Vĩnh đói bụng...
Thanh bật cười vì cái giọng nhõng nhẽo của ông chồng giả. Hơi nhỏm
người dậy nàng nói nhỏ.
Cúp điện rồi đâu có nấu nướng gì được. Vĩnh chịu ăn bánh mì xá xíu?
Vĩnh reo lên như vừa trúng số.
Bánh mì xá xíu... Chịu liền...
Cầm lấy cây đèn dầu đi vào trong bếp Thanh lục đục rồi lát sau mang ra hai
cặp sandwichs. Ngồi cạnh nhau nơi lò sưởi Vĩnh vừa nhai vừa nói giỡn.
Ngon... Vĩnh mê bánh mì xá xíu của mợ như mê mợ...
Cắn miếng bánh mì Thanh diễu.
Phải hôn. Còn Kathy Vĩnh bỏ cho ai...
Cau mặt như không bằng lòng Vĩnh nghiêm giọng.
Cô ta với Vĩnh đâu có gì. Chỉ là bạn học thôi... Mợ mới là người quan trọng
hơn, nhiều liên hệ hơn...
Chăm chú nhìn vào ngọn lửa đang cháy sáng Thanh nói nhỏ.
Mặc dù không phải là vợ Vĩnh nhưng mợ cũng thấy buồn buồn khi biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.