ẢO THIÊN THANH - Trang 162

Thanh im lặng vì biết không thể từ chối lời yêu cầu của Vĩnh. Huống chi
nàng cũng thích được Vĩnh hôn lên mái tóc của mình. Đó là cử chỉ biểu lộ
sự thương mến pha lẫn kính trọng mà Vĩnh thường hay làm. Nàng nghe
trống ngực của mình đập thình thịch, người run lên khi làn môi ấm mềm
của Vĩnh hôn lên tóc. Nàng có cảm giác làn môi đó đang mơn man trên
môi, trên mặt của mình tạo nên một trạng thái ngất ngây lạ lùng. Nàng
buông tiếng thở dài thầm lặng như tiếc rẻ khi Vĩnh ngừng lại.
Vĩnh đói chưa?
Thanh lên tiếng và Vĩnh nói trong tiếng cười.
Chưa... Vĩnh no rồi khi được hôn lên tóc của mợ...
Thanh bật cười hắc hắc.
Vậy mai mốt mợ khỏi nấu cơm cho Vĩnh ăn nghe...
Hai người ngồi vào bàn. Vĩnh hít hà bưng tô mì gói lên húp một hơi. Trời
bắt đầu rựng sáng. Nhìn ra cửa Thanh thấy tuyết trắng bay lả tả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.