ẢO THIÊN THANH - Trang 177

vùng đồng bằng Cửu Long hay vùng cao nguyên núi rừng trùng điệp. Ngay
cả âm nhạc cũng vậy. Nhạc cổ truyền dân tộc. Nhạc của thời trước 75 được
nàng chọn lựa và cố tình cho Vĩnh nghe mỗi khi có dịp. Dường như nàng
có thâm ý lôi kéo ông chồng giả của mình trở về với dân tộc và quê hương
mến yêu mà ông ta đã quên lãng. Nàng đặt mua sách truyện, báo chí viết
bằng tiếng Việt về cho Vĩnh đọc rồi sau đó đặt ra một cách thức mới lạ.
Thứ hai, tư, sáu và chủ nhật nói tiếng Việt còn ba, năm, bảy nói tiếng Anh.
Mới đầu Vĩnh còn lọng cọng hay quên nhưng sau đó quen dần anh nghe,
nói, đọc, viết lưu loát hơn. Bù lại Thanh cũng viết, nói, nghe và đọc tiếng
Anh trôi chảy hơn. Điều mà Vĩnh nhận thấy nơi Thanh là nàng nhập vào xã
hội mà nàng đang sống nhưng không hòa hợp một cách hoàn toàn. Nàng
vẫn giữ một khoảng cách vừa đủ để không vong thân. Về nhà nàng mặc
quần áo theo kiểu Việt Nam và ăn thức ăn đậm đà hương vị quê hương.
Nàng tìm mua những thứ gì sản xuất ở Việt Nam. Vĩnh hỏi tại sao thời
nàng cười nói là giúp chút gì cho quê hương .
Vĩnh chợt thở dài đứng lên. Tắt đèn nhà bếp anh lủi thủi đi vào phòng ngủ
của mình. Đứng yên giây lát anh lại đi qua phòng của Thanh. Mở cửa anh
ngửi được mùi hương là lạ. Không phải mùi nước hoa. Không phải mùi
trầm hương. Không phải mùi da thịt đàn bà. Không phải mùi xà phòng. Nó
là mùi hương đặc biệt, dịu dàng, đằm thắm của người mình yêu dù đã đi xa
nhưng vẫn còn vương vất trong phòng hay trong ký ức của mình. Đứng
giữa căn phòng tinh khiết, ngăn nắp, vắng lặng; Vĩnh hình dung tới mợ
Thanh
với ánh mắt nhìn, tiếng cười, giọng nói và nụ hôn chất ngất đắm say
của tình yêu. Mái tóc mềm chảy trên bờ vai thon. Khuôn mặt trái soan.
Mày hơi rậm. Mắt đen dài với hai tròng đen ngời yêu thương. Cánh mũi
rộng. Chót mũi cao có nốt ruồi mờ đen. Nhân trung sâu. Cái miệng nhỏ
xinh với bờ môi dầy và hơi trễ xuống một chút. Khuôn mặt đó. Thân vóc
đó. Tình yêu đó. Tất cả là tình tự. Là nỗi ngất ngây dịu dàng nhưng cũng có
khi như nước tràn bờ. Vĩnh buông người xuống giường. Vải trải giường
bằng satin mịn màng khiến anh liên tưởng tới làn da mềm như mây nõn của
mợ Thanh. Mát như cơn gió mùa xuân lướt trên mặt nước của dòng sông
Mississipi mênh mông. Nằm dài trên giường, kéo cái mền êm mượt như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.