ẢO THIÊN THANH - Trang 191

Sau câu nói Vĩnh cúi nhặt chiếc áo lụa thiên thanh đưa cho Thanh. Hơi
mỉm cười Thanh quay mặt nhìn vào ánh lửa cháy bập bùng.
Mặc áo cho mợ đi Vĩnh...

Mười ngón tay run run. Hai mắt mở lớn. Vĩnh say mê nhìn ngắm những gì
có thể nhìn ngắm bởi vì anh biết giây phút hiếm quí như thế này không còn
nữa. Chiếc áo thiên thanh được cài nút hờ hững. Biết Vĩnh cố tình làm như
thế song Thanh không phản đối. Yêu Vĩnh, nàng không muốn để Vĩnh bị
thiệt thòi nhiều. Vĩnh xứng đáng được nàng chiều chuộng và nâng niu.

Lắng nghe tiếng gió hú bên ngoài Thanh cười.
Lạnh quá Vĩnh..."
Nói xong nàng vặn lu ngọn đèn dầu và nằm xuống. Kéo mền lên tận cổ
nàng thì thầm.
Good night Vĩnh...
Good night mợ...

Thanh cố giấu tiếng thở dài nằm im khi Vĩnh xoay người ôm nàng vào
lòng. Cơn bão tuyết vẫn còn nhưng trong lòng hai người con bão đã đi qua,
không để lại tàn phá nào ngoại trừ vài dấu vết đủ để cho người ta phải nhớ
suốt đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.