ẢO THIÊN THANH - Trang 196


- Với đôi tay theo thời gian
Tôi còn
Một trời mây lang thang
Một mình tôi lang thang
Lá vẫn rơi bên thềm vắng
Từng thu qua
Từng thu qua võ vàng
Nhìn nhau cho thêm đau
Nhìn nhau cho mưa mau
Mưa trên cuộc đời mưa như nghẹn lời
Lệ này em sẽ khóc ngàn sau... ngàn sau...


Thanh chợt thở dài. Nàng giấu kín tiếng thở dài buồn bã của mình vì không
muốn cho Vĩnh buồn. Kéo chiếc mền lên che kính thân thể trần truồng của
hai người nàng quay nhìn. Vĩnh, chống tay đỡ đầu, đang nhìn nàng đăm
đăm với ánh mắt lạ lùng. Dường như là tôn kính, ngưỡng mộ, say mê và âu
yếm. Úp mặt vào ngực Vĩnh có lẽ vì thẹn nàng thì thầm.
Vĩnh nhìn gì vậy...?
Nhìn mợ...
Yêu nhau bao ngày. Ái ân một lần. Vĩnh vẫn không bỏ được thói quen. Vẫn
gọi nàng là mợ. Mân mê bờ vai mềm ấm của nàng Vĩnh thì thầm.
I love you...
Thanh ứa nước mắt song lại mỉm cười sung sướng. Hiểu ý Vĩnh tránh tiếng
mợ nên nàng cũng thì thầm.
I love you...

Cười buồn Vĩnh hôn lên môi Thanh. Nụ hôn đắm đuối. Bờ môi mê man.
Bàn tay mềm ấm. Trước khi lịm dần vào cảm giác bềnh bồng tan loảng của
thân xác nàng còn nghe được tiếng mưa rơi lẫn trong tiếng nhạc buồn buồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.