ẢO THIÊN THANH - Trang 195

Nuốt nước miếng Vĩnh bước vào. Đèn ngủ mờ mờ một màu hồng thật dịu
mắt. Hương trầm thoang thoảng. Không khí thanh khiết, ấm như mùa xuân.
Thanh đang đứng trước gương. Vĩnh nhìn đăm đăm thân vóc của nàng.
Trong căn phòng sực nức hương yêu nàng biến thành một người đàn bà tầm
thường. Vóc thân mời gọi. Nụ cười lã lơi. Đôi môi quyến rũ. Bờ ngực ấm.
Hai cánh tay vòng quanh thân hình. Đôi môi nóng ân tình. Bằng tất cả âu
yếm và trang trọng anh hôn Thanh như ôm lấy ước mơ có thật. Tiếng thở
của trái tim hòa trong tiếng kêu vô nghĩa. Chiếc áo thiên thanh rơi xuống.
Thanh ghì chặt lấy tình yêu của một đêm. Vĩnh cảm thấy môi của nàng có
vị ngọt của son và vị mặn của nước mắt.

Nhạc cất lên âm thầm. Như tiếng than. Tiếng khóc. Tiếng thở dài của tình
yêu chỉ tới một lần.


- Lối rêu xưa sẽ mờ dấu chân người
Lời buồn cho mai sau cuộc tình ta tan mau
Thoáng như chiếc lá vàng bay
Mùa thu qua mùa thu qua hững hờ
Nhìn nhau cho thêm đau nhìn nhau mưa mau
Mưa trên nụ cười , mưa trên tình người

Lệ nào em sẽ khóc ngàn sau...


Hai thân xác ngã xuống chiếc giường nệm phẳng phiu. Mặc luân lý. Mặc
đạo đức. Mặc chồng. Mặc dư luận. Mặc người đời. Tất cả những hệ lụy đó
trở thành bóng hình vỡ vụn trong căn phòng ngạt ngào hương yêu. Một đêm
thôi... Một đêm thôi... Tôi sống cho tôi... Cho tình yêu của tôi... Cho người
tôi yêu
... Thanh nhũ thầm như thế khi Vĩnh úp mặt lên ngực của mình.
Cảm giác ngất ngây, rờn rợn da thịt khiến cho nàng sợ hãi tình yêu sẽ vụt
biến mất. Sợ hãi, nàng phải ghì chặt thêm thân hình nóng hừng hực như lửa
đang đốt chảy từng tế bào trong cơ thể của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.