ẢO THIÊN THANH - Trang 27

Hằng tươi cười thốt.
Chị tính với ảnh đi. Chỉ có cách đó chị mới qua Mỹ trước rồi mấy năm sau
về bảo trợ gia đình sang...
Đi bộ trên đường mà đầu óc của Thanh rối bời. Việc giản dị lại hóa ra
không giản dị như nàng tưởng. Nó có nhiều phức tạp và tế nhị vì dính líu
hay liên hệ tới tình cảm. Muốn được qua Mỹ nàng phải giả vờ làm vợ Vĩnh,
phải sống chung nhà, phải làm tất cả mọi chuyện của một người nội trợ
ngoại trừ việc chăn gối. Nghĩ tới đó Thanh lắc đầu thở dài.
Mợ... Mợ... Mợ đi đâu vậy mợ?
Thanh ngơ ngác khi nghe có giọng nói quen quen bên tai mình. Nhìn về
bên trái nàng thấy Vĩnh đang hấp tấp bước tới chỗ nàng đứng chờ xe. Thấy
nét mặt tái xanh và ủ dột của mợ năm Vĩnh hỏi bằng giọng săn đón.
Mợ sao vậy mợ? Mợ bịnh hả mợ?
Thanh gật đầu trả lời.
Mợ bị nhức đầu và chóng mặt...
Phòng của Vĩnh ở gần đây vậy mợ về phòng nghĩ rồi Vĩnh lấy thuốc cho
mợ uống...
Nói xong Vĩnh nắm tay Thanh và nàng để cho người cháu chồng dìu về
khách sạn.. Khi bước vào cửa khách sạn nàng hơi do dự và lúng túng khi
thấy những cặp mắt nhìn mình một cách soi mói.
Cúi đầu xuống Thanh bước song song với Vĩnh trên hành lang trải thảm
màu xanh. Nàng cảm thấy người như lên cơn sốt thực sự khi cùng Vĩnh
bước vào thang máy nhỏ hẹp.
Phòng của cháu đó mợ...
Vĩnh mở cửa rồi đứng yên như có ý nhường cho mợ năm của mình vào
trước. Thanh cảm thấy hồi hộp, khó thở và hai lòng bàn tay ươn ướt mồ hôi
khi bước vào căn phòng của người cháu chồng.
Mợ nằm lên giường đi rồi Vĩnh lấy thuốc cho mợ uống...
Thanh nhìn Vĩnh. Bắt gặp nụ cười tự nhiên và khuôn mặt bình thường
không có nét gì khác lạ của Vĩnh nàng khẽ thở dài nằm xuống giường.
Không khí trong phòng mát lạnh khiến cho nàng rùng mình.
Mợ lạnh hả mợ... Để Vĩnh đắp mền cho mợ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.