ẢO THIÊN THANH - Trang 29

sơ lại áo dài, nhìn mình trong gương giây lát nàng mở cửa bước ra.
Mợ xong rồi...
Thấy Vĩnh vác trên vai một cái thùng to tướng nàng động tính tò mò.
Cháu vác cái gì vậy?
Tivi...
Nhìn nét mặt hơi ngơ ngác Vĩnh biết mợ năm không hiểu mình nói cái gì.
Tivi là tiếng đọc tắt của chữ television đó mợ. Máy truyền hình này con
mua cho cậu mợ và hai em để giải trí...
Thanh cười im lặng. Dù không nói ra nàng thầm cám ơn cháu chồng của
mình. Đó là một mơ ước nhỏ nhoi mà gia đình nàng cần nhưng không bao
giờ có đủ tiền để mua.
Cháu mua cho gia đình cậu mợ nhiều thứ quá...
Vĩnh cười.
Có gì đâu mợ... Tivi rẻ lắm... Với lại con đã nói với cậu mợ rồi. Nếu làm
được chuyện gì để giúp đỡ cho cậu mợ thời con rất sẵn lòng. Con vui mừng
để làm...
Nhìn ánh mắt thành khẩn và giọng nghiêm trọng của Vĩnh Thanh biết
người cháu chồng nói thật. Hơi mỉm cười nàng nói với vẻ nửa đùa nửa thật.
Mợ sẽ ghi nhớ lời nói của cháu. Chỉ mong cháu đừng quên...
Vĩnh nói bằng giọng quả quyết.
Vĩnh không quên đâu mợ...
Được rồi... Lúc đó mợ sẽ níu áo cháu...
Cười vui vẻ Vĩnh vác cái thùng đựng tivi bước vào thang máy. Ngồi trong
lòng xe tắc xi với người cháu chồng Thanh cảm thấy tâm tình của mình có
điều gì mới mẻ và khác lạ. Tuy nhiên nàng chưa có dịp tìm hiểu sự thay đổi
đó.
Cô cậu đi đâu?
Quay sang cười với Vĩnh khi nghe câu hỏi của người tài xế Thanh đáp
nhanh.
Bác cho tôi xuống chỗ ngã ba đường Cộng Hòa với Hoàng Hoa Thám...

Tâm và Hùng hò reo khi thấy má và anh Vĩnh bước vào nhà. Chúng xúm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.