ẢO THIÊN THANH - Trang 85

Chu Sa Lan

ẢO THIÊN THANH

Chương 8

Sau khi làm thủ tục để lấy chìa khóa Vĩnh lái xe chạy chầm chậm trên
Highway 441.
Sắp tới chưa Vĩnh?
Biết mợ Thanh nôn nóng nên Vĩnh cười trả lời.
Còn chừng chút nữa thôi mợ...
Thanh hé cửa kính xuống. Gió lùa vào tung bay tóc của nàng.
Mát quá Vĩnh ơi... Mợ ngửi được mùi thơm của cây thông trong gió...
Mợ thích núi hơn biển?
Thanh gật đầu cười.
Mợ sinh ra ở Pleiku mà Vĩnh không biết sao. Được mười tuổi gia đình mới
dời về Sài Gòn... Núi ở đây đẹp không Vĩnh?
Đẹp nhưng chắc không đẹp bằng núi Pleiku của mợ. Người ta thường nói "
không đâu đẹp bằng quê hương của mình " phải không mợ...
Thanh quay nhìn ông chồng giả của mình bằng ánh mắt nửa ngạc nhiên lẫn
thán phục.
Vĩnh nói đúng. Mới sống ở đây chưa đầy nửa năm mà đôi khi mợ buồn vì
nhớ nhà...
Thanh thở dài. Ánh mắt của nàng biến ra đăm chiêu và tư lự.
Chắc còn lâu lắm mợ mới quen được... Vĩnh đừng buồn mợ nghe Vĩnh...
Vĩnh cười nhẹ mặc dù giọng nói nhuốm chút buồn buồn.
Vĩnh mong mợ sẽ bớt buồn và bớt nhớ nhà...
Xe quẹo mặt vào con đường nhỏ thỉnh thoảng mới thấy một căn nhà bằng
cây rồi cuối cùng ngừng trước cabin. Bước ra ngoài Thanh im lặng ngắm
cảnh. Trời xanh xanh. Rừng xanh xanh. Núi xanh xanh cao ngất mờ mờ
sương phủ. Vĩnh bước tới đứng cạnh mợ Thanh. Hai người im lặng thưởng
thức phong cảnh hoang vu của núi rừng giây lát xong Thanh quay qua nhìn
Vĩnh.
Mợ cám ơn Vĩnh...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.