ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 108

và thích hợp với các tiểu thư, phu nhân tôn quý hơn.” Lucien cố nén kích
động, mặc cả giá gấp đôi.

McDowell lắc đầu rồi trả tấm lụa đen lại cho Lucien: “Tối đa là năm

mươi đồng Phil, nếu không thì cậu đem đi đi.”

“Thật đáng tiếc.” Ngoài mặt thì Lucien bình tĩnh lấy lại tấm lụa đen,

xoay người đi ra khỏi tiệm nhưng thực tế thì trong lòng hắn hết sức căng
thẳng, mâu thuẫn. Phải chăng sẽ kêu mình dừng lại? Phải chăng sẽ tăng
thêm giá? Nếu bỏ qua cơ hội ở tiệm này, chắc gì những tiệm khác đã sẵn
lòng mua một thứ không rõ lai lịch như thế nữa!

Một bước, hai bước, ba bước… Lucien thấy mình gần như đã ra khỏi

cửa tiệm rồi thì McDowell đứng ở đằng sau rốt cuộc cũng gọi lại: “Tám
mươi đồng Phil, nếu không phải đúng lúc có một chiếc đầm phù hợp cần
trang trí họa tiết từ Dạ oanh đen thì ta nhất định không trả giá cao thế đâu.”

Tuyệt lắm! Lucien kích động, hưng phấn đấm lên ngực mình một cái,

sau đó xoay người lại, bình tĩnh mỉm cười: “Như ngài mong muốn.”

Tám mươi đồng Phil đổ lên túi của Lucien phát ra những tiếng leng

keng khiến chiếc túi căng phồng, khá rườm rà, nhưng hắn lại cảm thấy
chúng đáng yêu không nói nên lời.

Trước khi Lucien bước ra khỏi cửa tiệm thì McDowell gọi lại một lần

nữa: “Ta không biết cậu, cũng không muốn biết tên cậu, nhưng sau này nếu
như còn những tấm vải quý giá như thế này mà cậu không muốn rước lấy
phiền phức gì thì có thể suy nghĩ đến chỗ của ta.”

“Đó là vinh hạnh của tôi.” Tâm trạng của Lucien khá tốt, hắn khẽ cúi

người chào.

Đi ra khỏi tiệm may của McDowell, Lucien phát hiện bầu trời trở nên

xanh thẳm, nắng tự nhiên tươi sáng, không khí mát mẻ, hết thảy đều tốt đẹp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.