ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 122

Một đứa con lai không nhìn ra huyết thống tộc người dã man như

Magnus hét lên thảm thiết, hai tay che phía dưới, lăn qua lăn lại trên mặt
đất trông rất thống khổ.

Andrew chạy tới gần thấy thế, tự dưng dưới hông mát lạnh, biết là

mình đã tới chậm một bước.

Lucien không hề đứng lại xem mà xoay người chạy trốn, bởi Andrew

đang đuổi theo sau tay cầm một con dao sáng loáng, chung quanh lại không
có thứ gì có thể lấy làm vũ khí, bản thân lại không biết gã kia mạnh nhường
nào, hơn nữa nói không chừng qua một lát thì tên Magnus có thể khôi phục
sức chiến đấu, dù sao thì thân thể của gã cũng quá rắn chắc.

Andrew đuổi theo được mười mấy bước, thấy khoảng cách giữa hai

bên ngày càng xa, mà Magnus lại đang lăn lộn kêu rên ở đằng sau nên gã
do dự một chút rồi quyết định dừng lại.

“Ở thế giới này nếu không có sức mạnh thì thật sự không cảm thấy an

toàn, tới một khoản tiền nhỏ cũng không giữ được.” Trải qua chuyện lần
này, Lucien không nhịn được mà cảm thán.

Hiện tại đã hơn chín giờ sáng, Lucien từ cửa thành khu Nolan cẩn thận

quay lại căn nhà nhỏ tại khu dân nghèo của mình, chuẩn bị lấy số tiền đã
giấu trước đó ra. Dù sao Andrew và Magnus cũng biết hắn, biết Cohen giới
thiệu nên rất có thể hắc bang Aaron đã tra ra lai lịch cũng như chỗ ở rồi.
Hiện giờ hắn chỉ mong có thể hoàn thành mọi chuyện trước khi bọn họ ập
tới, bằng không thì toàn bộ tâm huyết mấy hôm nay bỏ ra sẽ đi tong hết,
hơn nữa còn chọc tới một đám côn đồ, lưu manh, vô lại.

Lucien nấp sau một bức tường bên ngoài nhà mình, lén quan sát căn

phòng nhỏ của mình, thấy xung quanh không có người nào, đang định tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.