ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 137

“Hiệp sĩ Wien từng kể cho bọn mình nghe qua truyền thuyết về một

trường kiếm kỵ sĩ, sau khi nó dung hợp sức mạnh thần thuật thì không có
chút điểm kì lạ gì, không có ánh sáng hoa lệ, không phô ra các loại màu sắc
của sức mạnh thần thuật, không có khảm đá quý ngọc trai, ngay cả chuôi
kiếm cũng được chế tạo từ gỗ thường, chẳng khác gì những thanh trường
kiếm đeo bên hông những binh lính bình thường, không vừa mắt phần lớn
những quý tộc kỵ sĩ luôn tự cho bản thân là cao quý.”

“Nhưng trên thực tế, sức mạnh của nó lại rất lớn, đặc biệt là lúc chống

lại gian tà. Thật ra thì những chữ khắc trên thanh trường kiếm mới khiến
mình ấn tượng nhất: ‘Chính nghĩa cùng hư vinh thực ra thua kém thua kém
yếu ớt hơn những thứ đại biểu cho sức mạnh, nhưng chính nghĩa lại thích
hợp cho tất cả mọi người, không kể giàu nghèo sang hèn, không kể tri thức
cao thấp; chính nghĩa luôn có mặt ở khắp nơi, dù là người làm nông hay ở
trên chiến trường’.”

“Trong lòng mình luôn khắc ghi câu này.”

“Thanh trường kiếm đó có tên ‘Công chính thanh bạch’, nhưng đáng

tiếc là nó đã mất tích cùng một vị Thiên kỵ sĩ mạnh mẽ trong Hắc Ám sơn
mạch rồi.”

Vẻ mặt John dần trở nên si mê, hơi hưng phấn, không còn nhìn thấy

chút gì mơ màng nữa.

Lucien thấy thế thì cười trêu: “Vậy khẩu hiệu của chúng ta hôm nay là

‘vì chính nghĩa’ đi!”

“Ha ha, vì chính nghĩa!” John khẽ vung cây gậy gỗ.

Hai người bật cười, chỉ có điều trong lòng Lucien lại im lặng biểu thị

chính hắn tuyệt đối không phải muốn nói không có chính nghĩa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.