ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 17

“Quả thực là một kẻ gian ác!”

“Giáo chủ nhân từ vậy mà lại chịu phải nguyền rủa, những phù thủy bị

ma quỷ lấy mất tâm linh này thật đáng chết.”

“Thiêu chết ả ta!”

Giáo chủ không nói gì nhưng đông đảo người dân nghèo quanh đây lại

phản ứng lại một cách điên cuồng.

Lần đầu tiên trong đời, Hạ Phong gặp phải bầu không khí cuồng nhiệt

không dung tình như thế này, sau một hồi ngạc nhiên thì không khỏi suy
nghĩ: “Châu Âu thời Trung Cổ quả thực là nguy hiểm!”

“Nhưng không có gỗ chồng lên thì sao thiêu chết cô gái đó được?”

Mặc dù có chút thương tiếc không đành lòng dành cho cô gái mặc áo

bào đen kia nhưng Hạ Phong lại không dám làm ra hành động gì, bằng
không thì mỗi người một tảng đá cũng đủ đập chết hắn rồi.

Giáo chủ khẩn cầu vài câu, âm thanh lớn dần, vang dội mà không có

chút cảm tình: “Tội nhân, vậy ngươi hãy xuống địa ngục dưới sự tịnh hóa
của thánh quang đi.”

Huy chương thập tự giá trong tay ông ta đột nhiên tỏa ra ánh sáng rực

rỡ, chói lóa khiến Hạ Phong không thể thấy được gì, tất cả chỉ còn là một
màu trắng xóa.

Giáo như như giơ một vầng mặt trời, trang nghiêm, thiêng liêng, tất cả

mọi cúi đầu lẳng lặng cầu khẩn ca tụng, bao gồm cả cậu nhóc ở cạnh Hạ
Phong.

Vầng sáng tụ lại vọt thẳng lên trời xanh, tới một độ cao nhất định thì

tỏa ra theo hình vòm rơi xuống giàn hỏa thiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.