ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 397

“Đàn harpsichord? Dương cầm?” - Thái độ trên mặt Peyyale trở nên

sinh động và hưng phấn, hắn đứng bật dậy đi vòng qua giá sách, giống như
đang tìm kiếm gì đó, cuối cùng hắn gõ gõ đầu mình. Từ trên giá sách nào
đó rút ra một cuốn sách rồi cầm đến trước mặt Lucien: “Bất kể là
harpsichord hay là dương cầm thì anh đều cần cuốn sách này, tôi chính là
xem cuốn này mà học harpsichord đó, thêm bốn tháng nữa thì phải tham
gia buổi sát hạch của Hiệp Hội Nhạc Công để trở thành nhạc công hợp
chuẩn rồi!”

Là một nghiệp đoàn, Hiệp Hội Nhạc Sỹ giống như những nghiệp đoàn

khác sẽ khống chế, lũng đoạn rất nhiều việc trong nội bộ nghiệp đoàn này,
ví dụ như nhận định của nhạc công. Hơn nữa loại chủ quan duy tâm này
của nhạc sỹ thì đều phải xem lời đồn đại của các quý tộc.

“Nghệ thuật diễn tấu Harpsichord.” Lucien nhận lấy xem thử, lễ phép

cảm ơn Peyyale, dù gì tối qua bản thân cũng thức đêm, tinh thần rất kém
nên không thể phân tích ma pháp trong đầu được, chi bằng đọc cuốn sách
này để giết thời gian.

Peyyale thì không có ý bỏ qua cho Lucien, hắn thao thao bất tuyệt,

không ngừng giảng cho Lucien về diễn tấu, nhạc phổ, kiến thức nhạc lý của
đàn harpsichord. Hình như sau khi biết Lucien đang học dương cầm thì hắn
có một loại cảm giác như tìm được “đồng đội” vậy, nóng lòng chia sẻ toàn
bộ những cảm tưởng của bản thân về âm nhạc, hơi có chút điên cuồng.

Lucien học nhạc lâu như vậy cũng xem là có chút nền tảng, miễn

cưỡng hùa theo thảo luận. Nhưng mí mắt không cưỡng nỗi cứ trĩu xuống,
đầy vẻ buồn ngủ nên đã mấy lần thử ngăn Peyyale nói chuyện nhưng hắn
đều không đếm xỉa.

May mắn lúc này bên ngoài thư viện có một cô gái đội mũ sa đen, mặc

một bộ váy dài màu trắng trang nhã đi vào, eo của cô ấy không bị thắt lưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.