ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 417

“Ô, thì ra Victor anh vẫn chưa viết ra được khúc nhạc thứ tư.” Wolf

làm ra biểu cảm kinh ngạc như vừa mới biết, nhưng hắn rất nhanh đã áp
chế không nỗi sự khoái trá, trên mặt lộ ra nụ cười thích thú:

“Cố gắng hưởng thụ đi, Victor, đây là diễn tấu lần đầu tiên và có lẽ

cũng là lần cuối cùng của anh ở Thánh Vịnh Thính Phòng.”

“Hơ hơ, còn tên học trò dân nghèo nghe nói bộc lộ thiên tài của anh

đừng có đến cả sát hạch nhạc công sau mấy năm cũng không vượt qua nỗi.”

Trong giọng cười tùy tiện, Wolf cũng đi ra ngoài thính phòng.

Còn Lucien chú ý đến hai tay của Victor nắm chặt, đến cả mạch máu

màu xanh nhạt cũng gồ lên rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.