ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 485

Othello gật gật đầu, lấy ra một cái đồng hồ để xem: “Công chúa điện

hạ mời ta cùng ăn trưa lúc một giờ đúng, thời gian xe ngựa từ hiệp hội đến
Cung Điện Mùa Hè Latah là mười lăm phút nhưng tối qua mưa bão đến giờ
vẫn chưa tạnh, rất nhiều nơi bị ngập nước nghiêm trọng nên phải đi đường
vòng, ít nhất cũng phải xuất phát trước mười phút. Tuy nhiên trước đó ta
còn ngủ trưa một tiếng để tránh vì mệt mỏi mà khiến ta mất phong độ.
Victor anh không còn bao nhiêu thời gian nữa, mười phút cuối cùng nếu
anh vẫn không thể quyết định thì hãy để Wolf thay anh. Anh ta vừa nhận
được lời mời của bá tước Rafferty tổ chức buổi hòa nhạc nên phối hợp với
dàn nhạc không có vấn đề gì cả.”

Cung Điện Mùa Hè Latah chính là cung đình của Công Quốc Owuor

Ritter.

Trong ánh mắt của Wolf lộ ra vẻ sốt sắng và khát vọng cực đoan, dựa

vào quan hệ kinh doanh trong quý tộc của mình, chỉ cần có thể tổ chức buổi
hòa nhạc ở Thánh Vịnh Thính Phòng, chỉ cần buổi hòa nhạc không xảy ra
vấn đề lớn thì bản thân có thể tiến thêm một bước trên con đường âm nhạc,
sau này rất có thể sẽ trở thành chủ tịch của hiệp hội. Hắn hít một hơi sâu
nhìn Victor: “Victor, tôi không muốn cướp đi cơ hội biểu diễn của anh
nhưng vì hiệp hội, anh phải đưa ra quyết định rồi.”

Victor thu ánh mắt lại, nhìn vào nhạc phổ trên bàn đủ hai phút, sau đó

thò tay phải ra chỉ một bản nhạc: “Chọn nó đi.”

Một động tác và câu nói đơn giản như vậy nhưng dường như đã rút

sạch sức lực toàn thân của Victor khiến ông ấy tê liệt trên ghế. Một khi đã
đưa ra quyết định thì Victor tuy tràn đầy thất vọng và không cam lòng
nhưng trong tâm vẫn nảy sinh cảm giác hơi thoải mái, ít nhất không cần
phải tốn hết tâm sức và đốt cháy linh hồn để nghĩ ra nhạc khúc mới nữa,
một bản nhạc đã giày vò bản thân chín năm vẫn chưa hoàn thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.