ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 486

“Có lẽ đây là một chuyện tốt, mỗi tối sẽ không bị giày vò đến nổi

không thể ngủ được nữa.” Victor nghĩ ngợi với vẻ tê tái và tuyệt vọng.

Othello vỗ tay một cách hài lòng: “Victor, anh có thể đưa ra quyết

định, ta rất vui. Nhưng trạng thái tinh thần của anh có chút vấn đề, nếu
không thể khôi phục trước buổi hòa nhạc thì ở chỗ ta có một số thuốc có
thể giúp anh, chỉ là sẽ có chút ảnh hưởng đối với sức khỏe của anh. Được
rồi, các anh ra ngoài đi, ta phải ngủ trưa một tiếng.”

Victor lúc này dường như đến đi bộ cũng trở nên khó khăn, Wolf

mang theo sự thất vọng sâu sắc cùng đi ra bên ngoài văn phòng với ông,
khi cánh cửa gỗ đóng lại, ông ta nhìn Victor một cách tràn đầy căm hận:
“Hãy hưởng thụ buổi hòa nhạc ở Thánh Vịnh Thính Phòng của anh lần cuối
cùng đi, đừng để phu nhân của anh ở trên thiên đường thất vọng.”

“Anh…” Victor không thể chấp nhận việc người khác dùng phu nhân

để công kích mình, ông ấy nhìn Wolf với vẻ phẫn nộ.

Wolf buông tay, mũi hừ lạnh một tiếng rồi nói một cách chua ngoa:

“Sao lại nhìn tôi? Người sẽ khiến phu nhân anh thất vọng là anh chứ không
phải tôi, Victor.”

Nói xong, ông ta cười nhạt rời đi, Victor giống như bị đánh trúng điểm

yếu, ôm mặt ngồi xổm xuống đất khiến Lotter, Phyllis, Herodotus vẫn luôn
đứng đợi trở nên hoảng hốt, vội vàng nhanh chóng dìu ông ấy đứng lên.

“Hãy để ta đến phòng nghỉ bình tĩnh một lát, buổi chiều bắt đầu luyện

tập tất cả bản nhạc.” Giọng của Victor nói yếu ớt.

Lotter, Phyllis và Herodotus nhìn nhau cay đắng, hiện giờ nên bắt đầu

suy nghĩ vấn đề làm thế nào để ngài Victor phấn chấn lại.

----

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.