ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 510

cũng nghe thấy rất nhiều giai điệu thuộc khúc nhạc này, nhưng lúc đó phần
lớn giai điệu của Lucien vẫn chưa viết xong, kỹ xảo đàn tấu cũng vụng về
đã che lấp chúng rồi.”

Nói đến cuối cùng, cô ta vẫn không kìm nổi mà châm biếm Lucien

một chút, chẳng qua là loại châm biếm này hình như chỉ là một loại cãi
bướng của thiếu nữ mà thôi.

“Được rồi, đúng như Phyllis nói, thành kiến khiến tôi nghểnh tai, tôi

thừa nhận đã nghe một số giai điệu trong nhạc khúc của Lucien.” Lotter sau
khi nghĩ ngợi một lát thì thừa nhận một cách sảng khoái: “Không thể không
nói, tài năng âm nhạc của Lucien anh thật là đáng kinh ngạc, thường thì
nhạc khúc như thế này ra đời cũng mất mấy tháng, thậm chí mấy năm.”

Nếu tài năng âm nhạc của Lucien không có ghê gớm như thế thì Lotter

có thể sẽ có ý nghĩ xấu, có phẫn nộ, có đố kỵ, có bất mãn nhưng sự chênh
lệch quá lớn nên tất cả những điều đó cũng mất đi động lực. Vả lại bạn học
của mình trở thành nhạc sĩ vĩ đại thì đối với con đường âm nhạc của mình
hình như cũng là một việc không tệ, giống như buổi hòa nhạc của ngài
Victor đạt được thành công vậy.

Có thể sống tốt trong gia đình quý tộc có quan hệ phức tạp, Lotter

không phải là người đàn ông ngu xuẩn chỉ biết lăng nhăng.

Herodotus sau khi trầm lặng rất lâu thì cuối cùng cũng gật gật đầu, tuy

thừa nhận Lucien là thiên tài âm nhạc khiến hắn rất không vui nhưng đây là
sự thực không thể chối cãi, nhạc khúc đó dường như vẫn đang khích lệ bản
thân.

Còn Lucien nghe thấy lời tán thưởng của Lotter thì giải thích một cách

vô thức: “Có thể soạn nhạc nhanh như vậy là vì cảm hứng như thế đã được
tích lũy rất nhiều năm…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.