ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 509

“Trong quá trình tôi cố gắng để học chữ, học âm nhạc, đã gặp phải rất

nhiều khó khăn và trở ngại, thậm chí bị Hắc bang đả thương, nhưng tôi
không từ bỏ mà tiếp tục phấn đấu, cuối cùng đi đến trước cửa của ngài
Victor. Thế nên cảm hứng như thế dần dần trở thành giai điệu sục sôi và
không bao giờ từ bỏ dễ dàng. Nó khích lệ tôi, chỉ cần tôi còn sống thì mãi
mãi sẽ không từ bỏ.”

Lời nói dối xen lẫn lời nói thật, Lucien còn kể về chuyện bản thân đi

thu gom rác xảy ra xung đột với Hắc bang Yaren một cách đơn giản, để
tăng sức thuyết phục: “Khó khăn và sự chế nhạo mà ngài Victor gặp phải
hôm đó khiến tôi nghĩ đến bản thân, cảm hứng cuối cùng bùng phát, giai
điệu xuất hiện từng đoạn. Trong ba tuần nay, tôi luôn không ngừng thử cải
tiến giai điệu, Lotter, Phyllis còn cả Herodotus đều nghe thấy, à, tôi còn có
nhạc phổ ghi chép trong khoảng thời gian này.”

Bởi vì trời mưa, sợ nhạc phổ bị ướt nên Lucien để nó ở trong nhà

không mang đến.

Lane và Victor đều cười nhìn về đám người Lotter, bọn họ vẫn luôn

không phát hiện ra giá trị nhạc khúc của Lucien ư? Điều này thật không thể
tưởng tượng nổi.

“Lotter, Phyllis, Herodotus, các trò nghe thấy rồi phải không?” Victor

không nghi ngờ lời của Lucien, chỉ là cảm thấy rất buồn cười và hiếu kỳ.

Bị Lucien nhắc đến, Lotter, Phyllis và Herodotus nghĩ kỹ lại mới phát

hiện trong giai điệu nghe được vừa nãy có rất nhiều đoạn bản thân hiểu rõ,
hơn nữa là hiểu rõ từng bước từng bước mà chúng được sản sinh ra.

Phyllis nhớ đến lúc chạng vạng tối qua, ánh mắt nhìn Lucien một cách

phức tạp, tự chế giễu nói: “Có lẽ là thành kiến khiến chúng tôi nghểnh
ngãng, kỳ thực hôm qua tôi đã nghe qua sự tráng lệ và huy hoàng của
chương nhạc cuối cùng nhưng tôi không để ý. Ba tuần trước, tôi thật sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.