ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 519

Nụ cười trên mặt Joseph từ từ biến mất, dần dần trở nên trịnh trọng,

sau đó gõ phách rồi ngân lên giai điệu mà không phát ra tiếng.

Biểu cảm của ông ta nhanh chóng trở nên phong phú, giống như chìm

đắm trong thế giới âm nhạc, thậm chí tay còn không nhịn được mà nắm
chặt, buông lỏng, múa may, co giật, giống như một nhà chỉ huy với phong
cách mạnh mẽ vậy.

Bản thân ngân nga nhanh hơn rất nhiều so với diễn tấu chính thức, hơn

mười phút sau, Joseph thở dài một hơi mang theo vẻ mừng vui thanh thản
và vẻ hưng phấn như được cổ vũ, nói với Victor: “Đúng là một tác phẩm vĩ
đại, khiến ta nhớ đến cuộc chiến đấu ở Hắc Ám Sơn Mạch, trợ giúp Kỵ Sĩ
Đoàn chống lại sinh vật hắc ám, sinh vật tà ác hồi xưa, vào lúc vô cùng
nguy hiểm đó, nếu bọn ta không nghĩ đến sự giáo huấn của Chúa mà từ bỏ
bản thân trong bước đường cùng thì Victor anh sẽ không quen ta được rồi.
Đây là một nhạc khúc vĩ đại, đối diện với tà ác không bao giờ thỏa hiệp và
từ bỏ.”

“Chờ đã, anh nói là học trò của anh viết?” Joseph nhớ lại cuộc đối

thoại vừa nãy, liền đứng bật dậy, mắt kính trượt xuống từ sống mũi, rớt lên
bàn sách phát ra âm thanh vỡ vụn rất vang: “Cậu ta mới học nhạc ba
tháng?!”

Biểu cảm của ông ấy kinh ngạc đến mức có hơi méo mó.

“Như anh thấy đó.” Victor kể lại những việc trải qua trong cuộc đời

của Lucien dựa theo hiểu biết của bản thân, cuối cùng cũng khiến Joseph
miễn cưỡng chấp nhận. Ông ta cầm kính lên, vung vẩy rồi nói: “Được rồi,
sự xuất hiện của thiên tài luôn là để đánh vỡ những thường thức, lòng tin và
mắt kính của chúng ta, chí ít thì ta cho rằng không phải sao chép, ngoài
việc không có giai điệu của nhạc khúc nào giống với nó ra thì nó phù hợp
với sự kiên định cố chấp và tinh thần phấn đấu mà cậu Lucien thể hiện ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.