ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 561

Verdi thay Rafferty trả lời một cách nghiêm túc: “Đây là sức mạnh của

Chúa ban tặng, chú Hart có thể trở thành thuật sĩ lúc mười tuổi đó là sự yêu
mến và ban ơn của Chúa.”

“Nghe nói âm nhạc cũng vậy.” Natasha cười nói một cách không quá

lưu tâm: “Nói nghiêm túc thì ta rất mong đợi đó, dù nhạc khúc của Lucien
là hay hay dở thì đều là một việc rất thú vị.”

Rafferty lắc đầu: “Victor sắp xếp nó ở vị trí cuối cùng, vị trí quan

trọng nhất để diễn xuất thì đã chứng tỏ sự xuất sắc của bộ tác phẩm này, ta
không cho rằng Victor muốn hủy đi buổi hòa nhạc của chính mình.”

Phán đoán của ông ta nhận được sự ủng hộ của đám quý tộc như bá

tước Hain, trong trường hợp không quen biết Lucien thì họ không có bao
nhiêu thành kiến với Lucien, tuy rất kinh ngạc về thời gian học nhạc của
hắn nhưng không ảnh hưởng đến phán đoán hay dở của tác phẩm từ sự sắp
xếp của Victor.

Có thể giữ được địa vị và vẫn luôn kế thừa gia tộc, các quý tộc có lẽ

có rất nhiều khuyết điểm ở các phương diện khác nhưng trong trường hợp
không bị cảm xúc che lấp tâm hồn thì họ không hề ngu xuẩn.

“Dù sao thì có thể nghe được thêm một bộ tác phẩm nữa rồi.” Natasha

cười nhẹ hai tiếng: “Tiếp theo là bản hòa tấu dương cầm mà Victor mới
sáng tác, ta đã mong đợi nhạc cụ hoàn toàn mới đó rất lâu rồi.”

Verdi ngồi trên ghế giống như cưỡi trên lưng ngựa vậy, lưng thẳng tắp,

không có bất cứ sự thả lỏng nào: “Vậy sao? Không biết so với đàn
harpsichord thì âm sắc và chất lượng tiếng thế nào?”

----

Sau khi bộ tác phẩm thứ hai nhận được cái vỗ tay của đại công, Victor

hoàn toàn thả lỏng người, khi quay về hậu đài nghỉ ngơi còn có thể nói cười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.