ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 563

Đối diện với cha mình, Natasha không dám cãi lại nên nói lẩm bẩm:

“Vậy con cũng là một người đặc biệt nhất trong các cô gái, con có thể sánh
ngang với đàn ông, con thích nhạc khúc và chiến đấu kịch liệt, mạnh mẽ.”

Verdi lộ ra một nụ cười hàm ý sâu xa nhìn Natasha, không nói lời nào

cả.

Điều này khiến Natasha bỗng ngồi thẳng lên, một đôi mắt màu tím

sáng ngời trên khuôn mặt tuyệt đẹp và tỏ ra mạnh mẽ nhìn Verdi một cách
nghiêm túc: “Xem thường em phải không? Muốn ra ngoài đánh một trận
không?”

“Ta có nói gì đâu.” Nụ cười trên mặt Verdi thì không cho là như vậy.

Nhìn thấy hai người đều tranh cãi mà không chịu thua, đại công

Owuor Ritter đành lấy chủ đề khác để chuyển sự chú ý của họ: “Tiếp theo
là bản giao hưởng Định Mệnh mà con mong đời đã lâu kìa, Natasha.”

Natasha quan sát các nhạc sư đang chỉnh đốn bên dưới, cô liếc mắt

nhìn về phía Verdi: “Anh họ thân mến, anh cho rằng tác phẩm này có thể
xuất sắc nhường nào? Em cảm thấy chắc hay hơn tất cả các tác phẩm của
anh.”

“Em họ thân mến, anh nhớ em chỉ giỏi diễn tấu và bình luận âm nhạc,

chưa từng soạn ra được một nhạc khúc xuất sắc. Dù em có ghen tỵ thế nào
đi nữa thì về mặt thiên phú và sáng tác âm nhạc anh đều hơn xa em. Tiếc là
anh không có hứng thú trở thành nhạc sĩ, nếu không thì kỷ lục ba tháng sẽ
sáng tác ra nhạc khúc…” Verdi rất vui sướng đả kích người em họ kiêu
ngạo tự mãn của mình.

Natasha giả vờ bộ dạng kinh ngạc: “Thật sao? Thật là như vậy à? Anh

họ thân mến, sao em cảm thấy anh còn không bằng Lucien vừa học nhạc ba
tháng, những tác phẩm đó của anh chưa từng được người khác diễn tấu ở
Thánh Vịnh Thính Phòng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.