ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 564

“Chỉ là ta không muốn mà thôi…” Verdi bị nói trúng tim đen nên nói

có chút nghiến răng nghiến lợi: “Hơn nữa một tên mới học nhạc ba tháng,
dù có thể viết ra nhạc khúc hay thì ta cũng không cho rằng có thể hay hơn
tác phẩm của ta.” Anh ta bị khích nói ra suy nghĩ thật sự của mình.

Lời vừa nói xong, Verdi đã âm thầm chán nản: “Hỏng rồi, trúng bẫy

của Natasha rồi, con bé này về mặt nhỏ mọn thật đúng như đàn bà!”

Có thể tưởng tượng, lát nữa chỉ cần nhạc khúc của Lucien rất xuất sắc

thì Natasha sẽ dùng những lời vừa nãy của mình để chế giễu, đả kích bản
thân. Còn nếu nhạc khúc của Lucien chỉ là gần đến mức tiêu chuẩn thì
Natasha cũng sẽ không có tổn thất gì cả, bởi vì đó không phải do cô ấy viết,
tuy nhiên việc nhạc khúc của Lucien được diễn tấu ở Thánh Vịnh Thính
Phòng còn bản thân anh thì không được, đây chính là sự thật.

Quả nhiên Natasha lộ ra nụ cười đắc ý, sau đó dựa lên lưng ghế một

cách uể oải rồi nói câu đã lặp lại mấy lần: “Ta thật sự càng lúc càng mong
đợi tác phẩm cuối cùng này đó.”

“Ta cũng rất mong đợi, quả thực khó mà tưởng tượng được nhạc khúc

của một người mới học viết ra là như thế nào.” Đại công Owuor Ritter cũng
lộ ra sự hiếu kỳ sâu sắc, ngoài Sard vẫn khép hờ mắt giống như đang ngủ ra
thì các quý tộc khác và các nhạc sĩ phía dưới cơ bản đều như vậy.

Sắc mặt của Wolf khó coi kèm theo vẻ phẫn nộ khi nghe xong ba tác

phẩm xuất sắc trước đó, hắn nghe thấy tiếng vỗ tay của đại công bệ hạ thì
trong lòng tràn đầy sự bực bội ấm ức và bất mãn. Tuy buổi hòa nhạc này
của Victor thành công sẽ không gây ra bất cứ tổn thất gì cho hắn nhưng
Victor càng xuất sắc thì hắn càng không vui. Bởi vì hắn cảm thấy đó là
Victor đã cướp đi cơ hội thuộc về hắn, nếu đổi lại là hắn thì cũng có thể làm
được như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.