ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 88

Sau một hồi ầm ĩ, Cohen thấy Lucien vẫn còn ở trong quán nên kinh

ngạc hỏi: “Cháu còn chuyện gì muốn hỏi sao, Lucien?”

Lucien hệ thống lại những dự định của mình, nói một cách chân thành:

“Chú Cohen, mấy hôm nay trải qua nhiều chuyện khiến ta nảy ra một ý
nghĩ, ta muốn học chữ.”

“Ồ, học chữ hả? Lẽ nào Lucien của chúng ta đã bị Lane lây nhiễn, bắt

đầu khoác lác rồi?”

“Chữ ư, lý tưởng thật cao xa.”

“Lucien, đừng để ý tới bọn họ, đàn ông con trai mà không có chí

hướng thì chết quách đi cho xong.”

Cohen cười theo rồi nói: “Cháu thật sự muốn học chữ hả Lucien?

Cháu chưa học qua trường lớp nào cả, nếu muốn học chữ thì tốn ít nhất hai
năm, mà chẳng lẽ cháu có nhiều tiền và thời gian như thế sao?”

“Dù con đường đầy chông gai phía trước, nếu không thể bước được

một bước này thì ta mãi không đi tới cuối được, chú Cohen, cháu đã nghĩ
kỹ rồi.” Luciem trả lời một cách nghiêm túc. Hơn nữa, ở kiếp trước hắn
từng học nhiều năm nên nắm được phương pháp học tập, quang trọng nhất
là có thể nói tiếng bản địa trôi chảy chứ còn học chữ thì chỉ cần một hai
tháng là được thôi.

Cohen thấy Lucien trả lời nghiêm túc như thế, liền nghiêm chỉnh:

“Nếu là một năm trước thì cháu sẽ có cơ hội được Giáo hội lựa chọn đến
Tu Đạo viện học chữ học kiến thức. Nhưng hiện tại, hoặc cháu trở thành
học đồ của người khác, ký kết hợp đồng mười năm hoặc dùng tiền của
chính mình để đi học chữ. Tất nhiên, trở thành học đồ của một ai đó thì
chưa chắc đã có thể được học chữ, những thợ rèn ở hành hội thợ rèn là một
ví dụ. Nếu tự bỏ tiền túi đi học, dựa theo tiêu chuẩn giá cả tại Artaud này
thì tốn năm bạc Einar mỗi tháng, hơn mười học giả đồng ý giảng dạy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.