ẢO VỌNG DU HỌC - Trang 89

bài nhẹ nhàng như thế này thôi nhé – vừa nói mẹ Bình vừa chìa cái tờ giấy
có mẫu đánh dấu sẵn cho Bình – Nhớ chưa Bình?
- Nhớ rồi, nói mãi!
Vậy là Bình đã thoát qua cửa ải một cách ngon lành.

Cho đến kỳ thi đại học, Bình phải về Hà Nội thi tại trường Đại học Ngoại
thương. Chờ suốt cả mấy buổi thi mà chẳng có phép mầu nhiệm nào đến
với Bình cả. Bình đã phải nộp giấy trắng.

Về đến nhà, Bình cũng chẳng thấy buồn gì cả. cứ như đó là việc của ai vậy
thôi. Bình lao vào chơi suốt ngày đêm với nhóm bạn xấu. "An cũng thi đại
học như mình, không biết có đỗ không? Mấy tuần nay không gặp An,
không biết nhà nó có chuyện gì không? Nghe nói mẹ An ốm lắm nên nó
càng chán đời", Bình hỏi và nói thầm.

Ước nguyện của bố mẹ Bình cho Bình vào học tại trường Đại học ngoại
thương tan thành mây khói. Tuy chưa có điểm thi nhưng biết chắc chắn
Bình không đỗ đại học. Vậy mà có ai hỏi tình hình thi cử của Bình, bố mẹ
Bình lại tìm cách nói ngược lại. Thực tế, bố mẹ Bình lại quá sợ vì Bình từ
ngày không còn phải học, năng tụ tập bạn bè xấu để hút thuốc hơn. Biết
đâu một ngày kia con họ sẽ nghiện! Là cán bộ huyện nên bố Bình càng sớm
hiểu ra vấn đề, lo lắng cho tương lai của con mình. Bố Bình hiểu là nếu
không được đào tạo một ngành nghề nghiêm túc, Bình sẽ chẳng có tương
lai. Rồi chẳng hiểu ai mách nước cho, mẹ Bình vội vàng gửi Bình xuống
Hà Nội để học tiếng Pháp.

Bình nghe mẹ nói, một công ty trách nhiệm hữu hạn đã lo được mọi thủ tục
cho Bình từ A đến Z để đi du học tại Pháp. Tất nhiên mẹ Bình phải chi mà
chi khá nhiều là đàng khác. Chỉ còn mỗi việc là Bình phải vào kiểm tra
ngoại ngữ ở Đại sứ quán Pháp mà thôi. Bình rất thích được mệnh danh là
sinh viên du học tại Cộng hoà Pháp nên cũng tỏ ra cố gắng, nhưng mới học
tiếng Pháp ở Hà Nội được mấy tháng, lại không chăm chỉ, Bình đã biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.