Trần Thị Hảo
Ảo vọng du học
Chương 8
Sang đến Pháp rồi thấy sự học tập căng thẳng, thi cử nghiêm túc, nhiều lúc
Bình cũng băn khoăn tự hỏi không hiểu sao hồi ở nhà, Bình lại đỗ được tốt
nghiệp phổ thông trung học và trước đó vẫn được lên lớp đều đặn mặc dù
Bình chẳng học hành gì…
Bình bỗng nhớ lại…
Buổi sáng hôm ấy Bình còn đang ngủ, những tia nắng chiếu qua cửa sổ, rọi
thẳng đến giường của Bình. Những tia nắng ấy dập dờn trên tường, trên
giường Bình như đùa giỡn. Mới sáng mà trời đã oi oi, khó chịu. Người
Bình nhơm nhớp mồ hôi. Chẳng hiểu ai đã tắt máy điều hoà nhiệt độ từ lúc
nào rồi. Bình bỗng giật bắn mình khi nghe tiếng gọi của mẹ:
- Bình ơi, Bình ơi, dậy ngay mẹ bảo! Ôn thi mà ngủ đến giờ này hả?
- Cái gì mà mẹ làm như súng bắn đến đít rồi không bằng? – Bình bực
bội trả lời – Người ta còn ngủ. Suốt cả ngày hôm qua mẹ không thấy là con
theo hết buổi học thêm này đến buổi học thêm khác, tối đến thầy Toàn còn
qua kèm cho đến 11 giờ đêm à?
Bình kêu ca vậy vì cậu biết còn loè được mẹ mình. Thực ra ngồi vào bàn
cho có chứ học hành gì đâu. Kỳ thi tốt nghiệp phổ thông trung học đến nơi
rồi, chẳng lẽ không ngồi vào bàn.
- Mẹ biết là mày vất vả nhưng thôi cố lên con ạ. Mấy hôm nữa là thi
rồi. Mẹ đã làm việc với cô hiệu phó phụ trách học tập của trường. Cô ấy sẽ
sắp xếp chỗ thi cho mày, rồi sẽ lo hết mọi chuyện. Nhưng mày nhớ kín
mồm kín miệng kẻo mang tiếng cho người ta, nghe chưa? Khi có giám thị
đưa bài, mày nhớ chép cẩn thận, không để sót, để sai!
- Làm sao mà chép được, nhỡ có đứa nào nhìn thấy?
- Sao mà ngu thế không biết! Mày phải biết cách để làm cho cái đứa
ngồi bên không biết chứ! Còn một việc này nữa, đó là mày phải đánh dấu