ẢO VỌNG TUỔI TRẺ - Trang 24

Gặp anh Đảng giáo sư trường Quang Trung. Chú Khải, chú Tịnh, chú Mạo,
chú Nhân lên Đà Lạt. Gặp anh Tường ở dốc Bò. Các chú biết anh Tường
rồi chứ gì?
Chỉ có thế. Gặp các anh ấy, các chú sẽ biết rõ nhiệm vụ của mình. Cần nhất
phải rời gấp khỏi Ban Mê Thuột. Chính quyền nó sắp "hỏi" anh em đấy.
Anh Tâm ở An Ninh Quân Đội trên đó cho tôi biết tin này.
Chúc các chú gặp nhiều may mắn. Chào tin tưởng.
H.
Hạo đọc xong bức thư của ông Hiển, trao anh Luyến. Anh Luyến hỏi:
- Các chú nhớ chưa?
Mọi người đáp rồi cả. Anh Luyến châm lửa đốt bức thư. Khoảnh khắc,
mệnh lệnh của người lãnh tụ già đã tiêu ra tro. Anh Luyến nói:
- Ngày mai các chú bắt tay vào công tác mới rồi. Phải thận trọng từng tý.
Từ những bức thư nhỏ mọn.
Nếu dính dáng đến chuyện anh em, chứ có gửi qua bưu điện. Mình liều
nhưng sự liều sẽ đem đến kết quả mong muốn chứ không phải liều đến chỗ
chết và gây phiền lụy cho anh em.
Bọn Hạo im lặng nghe những lời chỉ bảo cuối cùng của anh Luyến trước
khi các anh rời nơi này sau tám tháng huấn luyện. Chờ anh Luyến dứt
chuyện, bọn Hạo dọn dẹp hành lý. Trong lòng mỗi người đều mang một
tâm sự.
Hạo nghĩ nhiều tới Phượng Thư. Tưởng tượng lúc ngồi bên người yêu dấu
kể chuyện rừng đồi Ban Mê Thuột cho người yêu nghe, Hạo đã sung sướng
lịm người rồi. Hạo tự khen mình đã không viết một lá thư nào cho Phượng
Thư. Nỗi nhớ mong dồn nén, chắc gặp nha, thể nào Phượng Thư cũng
khóc.
Thái cũng nghĩ như Hạo. Nhưng mỗi lần Tường Vi đến trong trí tưởng
tượng của anh thì đồng thời cái cổng sắt nặng nề, con chó dữ, cái chuông
cũng xuất hiện. Khiến Thái nôn nao một cảm giác vừa thoải mái vừa khó
chịu.
Định có vẻ buồn vì không được hoạt động cùng nhóm với Hạo và Thái.
Anh lại gần Hạo, vỗ vai bạn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.