ẢO VỌNG TUỔI TRẺ - Trang 82

Lúc ấy khách hàng chưa đông lắm. Có độ mười người. Bọn Hạo vừa vào
tới bên trong là vội lật mũ ra kéo mặt nạ xuống. Các anh uy hiếp nhân viên
của nhà băng ngay lập tức.
Hạo phô khẩu Walther, dọa:
- Dơ tay lên. Cấm kêu la, cấm nhận chuông, cấm nhúc nhích. Không nghe
lời tôi bắn bỏ.
Lời dọa của Hạo đủ thì giờ để Thái lôi khẩu tiểu liên khỏi túi da. Anh lắp
băng đạn. Tiếng sắt chạm nhau nghe ớn người. Thái chỉa hẳn khẩu tiểu liên:
- Đưa tay lên gáy, quay hết mặt vào tường.
Anh hất hàm dục khách hàng:
- Cả quý vị nữa. Làm ơn đi vào trong kia đứng với nhân viên của nhà băng.
Mau lên!
Nhân viên nhà băng và khách hàng tái xanh mặt, run lẩy bẩy, tuân lệnh răm
rắp. Thái liệng khẩu tiểu liên cho Danh. Danh bắt lấy liền. Hạo hất đầu.
Thái xách cái túi da tới chỗ để tiền. Anh mở cánh cửa sắt, lách người vô.
Bốn nhân viên có nhiệm vụ thu và phát tiền úp mặt vào tường, hai tay chắp
sau gáy. Khi Thái vô, một người chạy tới ngăn cản. Thái đá hắn một cú
trúng bụng. Hắn nằm lăn rên xiết. Sợ hắn la to, Thái đập mạnh một cú vào
gáy hắn. Kẻ xấu số chết ngất. Ba người hoảng quá, đứng im. Hơi thở của
họ, Thái nghe rõ.
Ở bên ngoài, Thảo vẫn đứng ngoài cửa sau. Người chà-và ngồi hí hoáy viết
chữ Ấn Độ chi chít trên tờ báo cũ. Chấn đấu láo say sưa hơn lúc đầu. Người
lính cảnh sát có vẻ chịu anh rồi. Chuyện tới hồi người lính hỏi:
- Nhà bạn ở đâu?
Chấn xua tay:
- Xa lắm.
- Xa lắm mà ở đâu mới được chứ?
- Mãi Tân Định cơ.
- Ồ xa thật. Thôi rảnh cứ đến đây tìm tôi nghe ông bạn.
Chợt nhớ ra điều gì người lính cảnh sát nói:
- Ông bạn chờ tôi tí nhé! Tôi vào lấy cái này ra ngay.
Chấn níu tay người lính cảnh sát thân mật:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.