ẢO VỌNG TUỔI TRẺ - Trang 94

Chấn hơi nghiêng đầu, một cử chỉ bộc lộ sự đồng ý.
- Bao giờ tôi đi Nha Trang?
- Ngay chiều hôm nay.
Suy nghĩ giây lát, Chấn nói:
- Một tuần say tôi về đấy nhé! Tôi không thích Nha Trang.
Hạo cho Chấn địa chỉ liên lạc ngoài ấy. Chấn chia tay Hạo. Còn lại một
mình, Hạo nhớ mẹ, nhớ em khôn tả. Anh muốn về thăm nhà nhưng "chưa
thành thân" nên đành gói ghém nỗi nhớ thương thật chặt.
Tối hôm ấy Hạo xuống nhà ông Bôi ở Hòa Hưng. Tình cờ anh gặp ông
Hiển. Mọi bận muốn gặp ông Hiển phải nhờ ông Bôi đi tìm. Hôm nay thì
không. Ông Hiển vẫn dang rộng đôi tay ôm lấy anh. Ông lại móc hộp thuốc
ba số 9 châm lửa mời anh hút. Sau đó, người lãnh tụ già trầm giọng:
- Anh chia buồn với các chú.
Nước mắt người lãnh tụ ứa ra. Khiến tâm hồn Hạo nao nao. Anh nói:
- Lỗi tạu chúng em chơi dở quá.
Ông Hiển an ủi anh:
- Các chú đâu có dở, bằng chứng là tiền nhà băng vẫn bay mà.
- Nhưng Thảo đã chết thảm khốc, Danh và Thái bị thộp cổ. Số phận của hai
cậu ấy chưa biết ra sao.
Ông Hiển móc trong túi quần ra một tờ nhật báo gấp nhỏ trao cho Hạo:
Báo sáng mai đấy. Chú đọc chưa?
Hạo giở tờ báo. Lại tờ "Tin Sớm" mà chú Chấn đã cho anh đọc. Nhưng số
này có đăng đầy đủ hình ảnh về vụ cướp nhà băng. Anh nói:
- Số này em chưa đọc.
Ông Hiển hất hàm:
- Thì đọc đi.
Hạo dán mắt vào cái tít bốn cột:
"Bọn cướp nhà băng là người của nhóm hoạt động chính trị?". Tuy có dấu
hỏi sau cái tít lớn nhưng Hạo vẫn giật mình đánh thót một cái. Làm sao bọn
nhà báo có thể biết rằng các anh thuộc một nhóm hoạt động chính trị?
Anh chăm chú đọc bài báo:
"Như chúng tôi đã hứa hẹn với bạn đọc, số báo hôm nay chúng tôi tiếp tục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.