ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 1067

Mấy tên lâu la gạt công tắc thiết bị, dòng điện dữ dội lập tức chạy khắp

toàn thân anh. Trong đầu Ngôn Tố chợt lóe ánh sáng trắng, như bị một
thanh kiếm đâm thật mạnh từ lồng ngực vào trái tim, hồn lìa khỏi xác, đột
nhiên mất đi tri giác. Nhưng anh vẫn tỉnh táo, sau khi tinh thần trống rỗng
một hai giây, áp lực của di chứng điện giật đột nhiên nện mạnh vào lồng
ngực anh như búa tạ, tim đột ngột ngừng đập trong phút chốc rồi chợt đập
cuồng loạn.

Toàn thân anh tê dại, lúc lạnh lúc nóng, cơn buồn nôn cuồn cuộn trong

dạ dày, anh nôn mửa theo bản năng nhưng nôn ra toàn nước. Anh bị treo
trên thập tự giá, gương mặt và đôi môi xám ngoét, mồ hôi li ti thấm ra
ngoài, cơ bắp căng cứng không ngừng co giật.

Cảm giác buồn nôn, bất lực lại vô cùng lo lắng khiến anh nổi điên. Rõ

ràng chẳng thể suy nghĩ gì cả lại khăng khăng nghĩ đến Chân Ái, nghĩ đến
vết thương trên cổ tay phải đầy khó hiểu của cô. Chỉ vừa nghĩ, lồng ngực
liền nảy sinh cảm giác ngạt thở còn nặng nề, đình trệ hơn cả điện giật.

Là đau lòng trước nay chưa từng có.

Nhớ đến dáng vẻ cô nắm dao dĩa ngốc nghếch lại lúng túng cắt miếng

thịt bò, trái tim anh như bị ai xé toạc, cúi thấp đầu, nước mắt liền tuôn rơi.

Trong ký ức, anh chưa bao giờ rơi nước mắt, cho dù là khi còn bé bị bắt

nạt cũng không khóc. Nhưng sau khi biết cô thì khác…Anh cho rằng mình
vốn có cái nhìn bình tĩnh, thản nhiên với cái chết, nhưng hiện tại trong lúc
bất chợt anh rất luyến tiếc, rất không muốn chết.

Trong lúc bất chợt vẫn muốn sống lâu thêm vài ngày.

Trong lúc bất chợt vẫn muốn gặp cô thêm vài lần…

Cơn đau trên người không sánh bằng cơn đau khổ và nỗi sợ hãi thấu

xương mà nhớ nhung mang đến. Nhớ đến buổi chia tay vội vã hôm đó, cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.