ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 1100

Cô ngừng thút thít, nguội lạnh trở lại: "Anh biết rõ tâm trạng của tôi hơn

ai hết... Cho nên, anh cũng đáng hận hơn ai hết."

Cô buông anh ra, lui về sau một bưóc. Khuôn mặt nhỏ bé mờ mịt vô

cảm đã bị nhiệt độ ngọn lửa hun đến đỏ bừng, giàn giụa nước mắt.

Lửa càng cháy càng lớn, tiếng phụ nữ kêu gào thảm thiết ngút trời. Trần

nhà đại sảnh đột nhiên rung chuyển, bụi đất rơi xuống, tòa nhà này sắp sụp
đổ rồi.

Bert đã sớm mặc kệ, thấy Chân Ái trút giận xong lập tức đi đến kéo cô.

K cũng vội vã tiến đến: "Đội đặc vụ và người của chúng ta đang sống mái
trên đó, đường ống sắp đến cực hạn rồi. Ngài mau chóng rút lui đi!"

Chân Ái cố chấp bất động, chỉ nhìn xoáy vào Ngôn Tố, nhìn chăm chằm

không hề chớp mắt, như muốn khắc anh vào xương cốt.

Ngôn Tố dự cảm được cô muốn làm gì, đáy mắt hiện lên nỗi sợ hãi như

lửa đỏ vùng vẫy. Thập tự giá lắc lư, dây thừng cột chặt, anh tiêu hao tất cả
sức lực nhưng chẳng mảy may nhúc nhích. Anh luống cuống, vô cùng bi ai,
hốc mắt đỏ hoe chăm chú nhìn cô, cảnh cáo từng câu từng chữ, vô cùng bi
thương và bất lực: "Ái, anh biết em muốn làm gì. Em đừng như vậy. Xin em
đừng! Nếu em dám làm, suốt đời này của anh cũng sẽ không tha thứ cho
em..."

Thời khắc đó, Chân Ái đột nhiên vùng khỏi tay Bert, nhào đến như

bươm bướm, ôm chặt lấy cổ anh, đôi môi tràn đầy nước mắt chặn lại lời anh
chưa nói hết.

Đại sảnh chấn động kịch liệt, ánh lửa ngút trời. Không khí hừng hực gột

rửa mang theo tro tàn cháy rụi và bụi đất trần nhà bao quanh hai người.
Trong nhiệt độ đốt cháy da thịt con người, hai thân thể nóng hổi dính sát
vào nhau. Hơi thở cô nóng bỏng rối loạn, bá đạo ra sức cạy môi lưỡi anh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.