ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 1173

Cậu bé nằm sấp lên chăn, há miệng ngước nhìn, thấy ba ôm lấy mẹ dịu

dàng hôn. Họ nhắm mắt, môi chạm môi, rất nhẹ nhàng rất dịu dàng rất
nghiêm túc, hôn một lát thì mỉm cười. Cậu nhớ được, đó là một nụ hôn rất
đẹp.

Sáu giờ sáng, cả nhà rời giường đúng giờ, Tiểu Tiểu Tố mặc áo phao

lông vũ, đội mũ, thay giày đi tuyết cùng xuất phát với ba. Mẹ tiễn họ ra cửa,
trước khi đi kiễng chân hôn cằm ba, là nụ hôn tạm biệt dành cho ba.

Cậu bé đứng bên chân ba, ngẩng đầu nhìn, kiên nhẫn chờ đợi. Mẹ khom

lưng, hôn lên gương mặt mềm mại của cậu, chỉnh lại mũ nhung cho cậu,
nói: “Cố gắng lên, người đàn ông nhỏ, nhớ phải nhanh chóng trở về ăn
sáng.”

Cậu quả quyết gật đầu, đưa bàn tay cho ba, cầm dụng cụ cùng nhau ra

cửa.

Mùa đông, ngoài trời nhiệt độ rất thấp nhưng cậu không hề cảm thấy

lạnh. Giẫm đôi chân ngắn nhanh chóng đi theo bước chân ba. Làn khói thở
ra bay trước mặt cậu như bông vải, thật thú vị.

Rất nhanh đã đến đích, là rừng câu sồi xanh ba mua, như vậy hàng năm

họ đều có thể dùng cây Noel do mình tự trồng.

Ba cho cậu chọn cây cậu thích, sau đó bắt đầu đào đất. Thật ra hai ba

con đều không muốn đốn cây, bèn nhờ công nhân lâm nghiệp giúp đỡ,
chuyển cây đến đất trồng chờ năm sau mới trồng lại.

Bận bịu trong chốc lát, vì vận động mà gương mặt cậu nhóc đỏ bừng

như quả táo. Sauk hi chuyển cây vào chậu còn phải cắt tỉa nhánh cây. Cậu
nhóc đứng trên giá cao cao, học theo dáng vẻ của ba cắt nhánh cho cây.
Trong mắt cậu, ba làm chuyện gì cũng chuyên tâm nghiêm túc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.