ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 1188

người lại đối mặt chính diện với người đàn ông, bộ ngực sượt qua cánh tay
của đối phương.”

Anh điềm nhiên liệt kê ra một đống chứng cứ, mọi người trong toa đều

há hốc.

“S.A.!” Chân Ái lừ mắt nhìn anh.

Ngôn Tố lẳng lặng nâng cốc nước lên: “Xem như tôi chưa nói gì.”

Nhưng nghệ sĩ saxophone tức giận rời khỏi chỗ, ra ngồi chung với nghệ

sĩ piano. Vẻ mặt nghệ sĩ clarinet vừa lúng túng vừa khó coi, vội vàng đuổi
theo năn nỉ.

Bé cưng Ngôn ngẩng đầu lên, nhìn xung quanh, lông mày mảnh mai cau

lại. Mấy người lớn đều làm sao vậy nhỉ?

Đến buổi chiều, đoàn tàu rời khỏi ruộng đồng, rực rỡ xanh vàng đan

xen, tiến vào khu rừng rậm rạp, nước chảy róc rách, ánh nắng long lanh.
Rừng rậm che đi hơn phân nửa ánh nắng ban trưa, từng tia sáng giữa cây
xanh chiếu xuyên qua cửa kính. Đoàn tàu như băng qua đường hầm ánh
sáng xanh. Trong toa tàu vô cùng an tĩnh, chỉ có thể nghe tiếng chim hót
trong khu rừng.

Bé cưng Ngôn kề vào cửa kính sát sàn, đôi mắt sáng lấp lánh tò mò lại

chú tâm, luôn luôn bắt chước chim chóc: “Líu lo…ríu rít…”

Người trong toa đều yên lặng thưởng thức cảnh đẹp xung quanh, tận

lòng tán thưởng và kính nể.

Vào một khoảnh khắc nào đó, trong toa tàu vang lên tiếng đàn cello trầm

ấm thong thả. Nghệ sĩ cello tóc dài say mê cảnh tượng khu rừng, không dằn
được bày tỏ nỗi lòng rung động và an bình qua âm nhạc. Ngay sau đó, kèn
clarinet, saxophone, đàn violin và nhạc trưởng đều tham gia. Ban nhạc hành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.