ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 205

Lúc Ngôn Tố ra ngoài, Chân Ái ngoan ngoãn ngồi ở vị trí ban đầu, có

điều đang bướng bỉnh chà mạnh bàn tay. Anh ngồi bên cạnh cô, sắc mặt
không sáng sủa lắm, nhưng tiếng nói rất khẽ: “Sao vậy?”

Cô giật mình, lại lúng túng ngồi yên, mãi sau mới nói: “Vẫn còn mùi.”

Ngôn Tố biết thứ cô nói đến là mùi máu tanh, nhưng không biết an ủi cô

thế nào.

Chân Ái có vẻ cũng không cần, cô nhìn chằm chằm ngón tay mình như

đang suy nghĩ chuyện khác, im lặng thật lâu mới nói: “Anh đã sớm nhận ra
thân phận của tôi rồi đúng không?”

Ngôn Tố không nói dối, gật đầu: “Từ lần đầu tiên đã nhận ra.”

“Tôi sớm nên nghĩ đến.” Chân Ái cong cong khóe môi nhìn trời.

Ngôn Tố cũng nhìn lên trời.

Lại một lúc lâu sau, Chân Ái lẳng lặng nói: “Đặc vụ thứ tư của tôi tên là

Harvey, bang Alabama. Anh ấy nói, tên Alabama bắt nguốn từ tiếng thổ dân
da đỏ, ý là: Tôi vượt mọi chông gai vì em. Anh ấy nói linh hồn chiến sĩ cư
ngụ trong máu đàn ông Alabama. Tên Harvey của anh ấy cũng có nghĩa là
chiến sĩ. Anh ấy là chiến sĩ trong chiến sĩ.”

Tôi vượt mọi chông gai vì em,vì bảo vệ em mà tôi dũng cảm chiến đấu

đến cùng.

“Mỗi lần về nhà, anh ấy đều kiểm tra trong nhà một lần trước. Hôm đó

anh ấy dẫm lên bom hẹn giờ cảm ứng trọng lực, còn một phút nữa sẽ nổ
tung. Tôi biết, bom trọng lực hẹn giờ một khi thu hồi áp lực thì thời gian sẽ
tăng nhanh gấp mấy lần. Sau khi anh ấy nới lỏng chân, một phút có lẽ sẽ rút
ngắn thành mười mấy giây. Anh ấy nói: Một, hai, ba, chúng ta không quay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.