ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 229

Trái tim Chân Ái giật thót, không biết nên nói gì. Khuôn mặt vốn vì vụ

án mà trang nghiêm của anh dịu đi phần nào, nói: “Đợi chút nữa, xong ngay
thôi.”

Lúc này Chân Ái mới nhớ đến vừa rồi anh nói muốn đưa cô đi bệnh

viện, cô khẽ mỉm cười tỏ vẻ không vội.

Jason hoàn toàn sụp đổ, không còn dáng vẻ thờ ơ bình tĩnh như khi nãy,

nhìn Ngôn Tố như nhìn khắc tinh trong số mệnh của gã, ngây người hồi lâu
rồi mới nói: “Tôi nhận thua tôi sẽ phối hợp với cảnh sát, tôi yêu cầu giảm
án.”

Cảnh sát Blake phẫn nộ trừng gã: “Muộn rồi.”

Jason tuyệt vọng nhìn về phía Ngôn Tố. Anh không nhanh chóng kết

luận như Blake, lại nhìn chằm chằm về phía màn hình lấn nữa, đồng hồ trên
bom hiển thị là 00: 03: 43.

Bên kia chuyên gia gỡ bom dừng lại, điềm tĩnh nói; “Sợi cuối cùng, dây

đen, hay dây trắng?”

Yên lặng như tờ. Nhóm cảnh sát từ hy vọng lại đột ngột rơi xuống đêm

đen. Giờ cảnh sát Blake mới hiểu được hàm nghĩa câu nói vừa rồi của
Jason, anh ta không vui lắm, âm u nhìn về phía gã, vô cùng miễn cưỡng
nói: “Anh nói đi.”

Jason bắt được phao cứu sing, vội vàng nói: “Sợi trắng. Cắt soịư trắng sẽ

không sao. Tôi thích màu trắng, màu trắng cũng có thể đại diện cho tôi.”

Chân Ái đứng bên, sắc mặt tái đi. Vấn đề giống nhau thế nhưng cô lại

gặp lần nữa. Dây nổ từ trước đến nay đều là màu đỏ màu xanh, đâu có màu
trắng màu đen chứ? Ngoai trừ lần đó, ngoại trừ lần coo gặp phải. Nhưng
bây giờ lại xuất hiện cảnh tượng tương tự lần nữa, lẽ nào là trùng hợp sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.