ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 65

Sau đó lại im lặng. Hai người đều không phải là người giỏi giao tiếp.

Ngôn Tố cau mày suy tư trong chốc lát, nói thật, những cô gái anh đã từng
gặp qua hoặc là tíu tít quá ồn ào, hoặc là nói chuyện không bao giờ có trọng
điểm. Nhưng cô gái này rõ ràng rất có hạn độ, không nhiều lời, giọng nói
êm dịu, anh nghe không thấy chán hay bài xích.

Vì vậy anh cất lời, tiếp tục tán gẫu: “Hồi nhỏ mơ ước của tôi là làm chủ

cửa hàng sách, giải hết tất cả câu đố và mật mã trong sách viết bằng mọi
loại ngôn ngữ từ xưa đến nay. Nhưng sau đó mới phát hiện, mật mã không
có ở trong sách mà ở trong lòng người.”

Giọng anh trầm ấm, êm tai khó tả. Lòng Chân Ái cũng ôn hòa khác

thường, “Mơ ước hồi nhỏ của tôi là làm chủ cửa hàng kẹo que. Có rất nhiều
kẹo que màu sắc, mùi vị và hình dáng khác nhau xung quanh mình. Nhiều
nhất vẫn là kẹo ba màu rực rỡ. Từng vòng từng vòng, càng lớn càng tốt.”
Lúc cô nói, khóe môi như phủ một lớp sắc màu vậy.

“Con gái đều thích ăn kẹo à?” Anh đưa mắt nhìn cô, ánh mắt không còn

lạnh nhạt như trước kia nữa, “Nghiên cứu nói ăn đồ ngọt sẽ gia tăng cảm
giác hạnh phúc, tôi nghi ngờ sâu sắc chuyện này, nhổ răng chẳng hạnh phúc
chút nào.”

Bị chọc cười, cô mỉm cười, “Nhưng thật ra tôi chưa từng ăn kẹo que.

Khi còn bé mẹ không cho tôi ăn, sau này lớn lên bỗng có một ngày chẳng
còn ước mơ với những thứ màu sắc rực rỡ kia nữa.”

Giọng cô nhỏ dần, trong lòng man mác một nỗi bi thương, như thể bị

thời gian lừa dối. Đã vuột mất rồi - những cơ hội tốt nhất để thưởng thức vị
ngọt trên đầu lưỡi.

“Ờ, tiếc thật.” Anh nhìn cô, chậm rãi nói ra tiếng lòng của cô.

Chân Ái sững sờ ngước mắt lên, thấy anh vậy mà lại khẽ gợn khóe môi.

Anh đã cười rồi, nụ cười mong manh như ánh trăng đêm tuyết, nhưng lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.