ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 77

Chân Ái hỏi Ngôn Tố: “Anh biết hung thủ là ai không?”

Anh thản nhiên nói: “Không nói cho cô biết.”

Chân Ái hơi ngỡ ngàng, khi nãy còn nói chuyện yên lành, sao người này

nói thay đổi là thay đổi ngay vậy?

“Tại sao không nói cho tôi biết?”

Ngôn Tố cau mày, không mấy vui vẻ đưa mắt nhìn xuống: “Đói bụng

rồi.”

“Ai cơ?” Chân Ái không nghĩ ra đói bụng rồi là lý do gì?

“Tôi.” Mắt anh nhìn về phía trước, nhàn nhã nói: “Trước khi tôi được

thỏa mãn nhu cầu thực phẩm, tôi sẽ không thỏa mãn bất kỳ nhu cầu hiếu kỳ
nào của cô.”

“Sắp ăn cơm rồi, anh khó chịu như vậy làm gì?”

Anh hơi nghiêng đầu, liếc xéo cô: “Tôi không khó chịu. Câu tôi nói vừa

rồi chỉ là thái độ nhất quán của tôi, nhưng chỉ thế mà cô suy đoán tôi rất khó
chịu, điều này không có quan hệ nhân quả gì cả.”

Chân Ái há hốc miệng, không còn đủ sức để phản bác nên đành từ từ

ngậm miệng lại.

Owen đuổi kịp hai người: “Lỡ mất giờ đặt nhà hàng, hết chỗ rồi.”

Trái lại Ngôn Tố thản nhiên tiếp nhận, sải bước đi về phía xe: “Tự nấu.”

Owen nói: “Cho Ái sống cùng nhà cậu đi.”

Ngôn Tố khựng lại, chăm chú nhìn Chân Ái: “Tại sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.