ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 9

lăn an ủi này đi được không?”

Hai ngón tay Ngôn Tố kẹp tấm thẻ kia, nói: “Người bạn của cậu không

phải là người ủy thác, cô ấy không phải là người nhận được thứ này.”

Owen khựng lại, anh ta biết rõ Ngôn Tố chỉ nhận vụ án mà người ủy

thác đích thân đến nhà nhờ vả.

“Có phải cậu nhầm rồi không? Lỡ như...”

“Căng thẳng như vậy làm gì? Tôi đâu có nói từ chối không nhận.”

Owen há hốc miệng kinh ngạc. Con người Ngôn Tố rất bảo thủ, làm

việc chỉ theo nguyên tắc của bản thân. Nếu đã biết Chân Ái không phải
người ủy thác, mà lại lừa anh, vậy sao có chuyện chịu nhận lời giúp đỡ
chứ?

“Vì sao?”

Ngôn Tố mở nắp đàn piano lên, ngón tay thon dài trắng ngần vẽ nên một

khúc nhạc thánh thót, anh ung dung nói: “Bởi vì cô ấy nằm trong diện bảo
vệ nhân chứng, là nhân chứng cậu chịu trách nhiệm bảo vệ.”

Owen bị anh nhìn thấu, kinh hoàng đến mức sông lung cứng ngắc, nào

còn có tâm tư xem anh chơi đàn? Owne hất tay Ngôn Tố ra, đóng bụp nắp
đàn piano lại, nhìn anh chằm chằm: “Cô ấy không phải...”

Anh vốn định phủ nhận, nhưng nhanh chóng nhận ra có nói dối cũng

không qua được mắt người này. Ngôn Tố lại mở nắp đàn lên, thản nhiên
đánh đàn, giọng nói thanh nhã trầm thấp hòa vào tiếng đàn du dương: “Tay
phải cô ấy từng bị thương, từng bị giam cầm ngược đãi, tính cảnh giác rất
cao, biết dùng súng, bố mẹ hẳn là một người hoặc có khi cả hai đều là
chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực nào đó, đã chết. Cô ấy đã từng được
huấn luyện tự bảo vệ bản thân hoặc phòng ngự chuyên nghiệp, hiểu mật mã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.