ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 94

lên liền rơi vào gương mặt thanh tú của anh. Vừa rồi tiến lại gần không chú
ý, giờ đứng sát cạnh, cô còn ngửi thấy mùi hương tươi mát trên người anh,
như thể rừng cây buổi sớm.

Tim cô đập thình thịch, dè dặt lui về sau một chút, giọng nói hơi yếu:

“Anh nhớ được cả vết hằn trên giấy, anh có khả năng nhìn một lần sẽ không
quên sao?”

“Đầu óc con người giống như thư viện.” Anh chẳng buồn ngẩng đầu.

“Sáu giác quan của con người như một quyển sách, xếp vào nhau lộn

xộn, có rất nhiều tin tức bị che đậy, chỉ nhìn nhận được lớp ngoài. Nhưng
nếu như sắp xếp theo thứ tự, kiểm tra phân loại, lúc muốn tìm, nhập vào
danh mục là có thể nhanh chóng tìm ra. Ví dụ như mật mã này, tôi dán nhãn
từ khóa cho nó là: Chân Ái, Morse, không đáng nhắc đến...”

Anh nghe thấy xung quanh yên lặng như tờ, ngay cả tiếng hít thở của cô

gái bên tai cũng im bặt.

Tay anh hơi khựng lại, không cần nghĩ cũng biết vẻ mặt hiện tại của cô

là gì: Hai mắt mở to, không thể tưởng tượng nổi. Giống như lần đầu tiên
gặp nhau, khi anh nói với cô tay người tiết ra chất dầu vậy. Cô nhất định sẽ
bất đắc dĩ nói: Anh chỉ cần dùng từ phải trả lời là được.

Anh dừng lại, tiếp tục viết mật mã, hồi lâu sau mới nói: “Phải, tôi nhìn

thấy là sẽ không quên.” Lại ngây ngô bổ sung: “Còn có nghe... nếm... cảm
giác...”

Anh yên lặng cau mày, nói nhiều với cô như thế làm gì?

Nhưng Chân Ái cảm thấy rất đáng yêu. Cô tưởng tượng ra bộ não nhìn

không thấu giống như thư viện của anh. Thư viện cao ngút tận trời, bên
trong có một đứa bé, cần mẫn sắp xếp trí nhớ của mình. Trong lòng cô bỗng
lướt qua một ý nghĩ, giống như cơn gió nhẹ trêu đùa mặt hồ gợn sóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.