- Cô tha lỗi cho tôi là đã không thể chấp nhận
lòng mong muốn của
cô, chẳng bao giờ tôi bỏ dở một công việc đã dự định cả...
- Tôi xin ông... tôi van ông... chà
! Nếu ông có thể hiểu được nhỉ
!
Y bỏ qua và đi rất nhanh. Uynxơn nói với cô gái:
-
Hãy hy vọng... ông ấy sẽ giải quyết công việc đến nơi đến chốn...
chẳng có gì thể hiện là
ông ấy sẽ thất bại cả...
Và hắn chạy theo để đuổi kịp Sôm.
HÉC LỐC SÔM - ARXEN LUPANH
Vừa được vài bước, những tên đó nổi bật bằng những chữ đen lớn,
đập vào mắt họ. Hai người tiến lại gần; một nhóm những người quảng cáo
đi lang thang người nọ tiếp người kia, tay cầm những gậy sắt nặng gõ nhịp
trên vỉa hè và lưng đeo những tờ quảng cáo lớn, có thể đọc thấy:
TRẬN ĐẤU HÉCLỐC SÔM - ARXEN LUPANH. NHÀ VÔ ĐỊCH
TỪ ANH ĐẾN. NHÀ THÁM TỬ
ĐẠI TÀI TẤN CÔNG VÀO BÍ ẨN
CỦA PHỐ MUYRILÔ. ĐỌC TỪ CHI TIẾT TRONG BÁO "ECHO DE
FRANCE".
Uynxơn lắc đầu:
-
Anh Héclốc này, chúng ta tự phụ là làm việc bí mật. Tôi sẽ không
ngạc nhiên khi đội cộng hoà vệ binh đợi chúng ta ở phố Muyrilô và có cuộc
đón tiếp chính thức với tiệc rượu sâm banh ở đó.
-
Khi anh hành động có suy nghĩ, Uynxơn ạ, anh giá trị bằng hai
người đấy, - Sôm giận dữ nói.
Y tiến lại một trong số những người quảng cáo với ý định rất rõ rệt là
dùng đôi tay mạnh mẽ tóm một tên và đập vụn hắn với biển quảng cáo ra
thành từng mảnh. Tuy nhiên đám đông vây quanh các biển quảng cáo.
Người ta nói giỡn và cười đùa.
Y
kìm cơn giận dữ quá độ, hỏi một người:
-
Người ta thuê anh hồi nào
?
- Sáng nay.
-
Anh mới bắt đầu đi à
?...
- Một tiếng rồi.
-
Nhưng các biển quảng cáo đều đã sẵn sàng
cả à ?
- Chà
! Mẹ ơi, đúng thế... khi chúng tôi đến toà báo, chúng đã sẵn rồi.
Vậy Arxen Lupanh đã thấy trước hắn. Sôm sẽ nhận cuộc chiến đấu.
Hơn thế nữa, lá thư Lupanh viết chứng tỏ hắn muốn cuộc chiến đấu này và
một lần nữa bắt tay vào đọ sức với đối thủ. Tại sao
? Lý do gì đã thúc đẩy
hắn chiến đấu lại
?