ASHFALL: TÀN TRO - Trang 317

“Đây phải gọi là đồ ăn vặt thì đúng hơn. Nhưng thôi, có ăn là tốt rồi. Còn

hơn không có gì bỏ vào bụng.”

“Ừ.” Tôi lén lút đưa hạt hạnh nhân lên miệng nhấm nháp, mắt đảo như

rang lạc, chỉ sợ bị người khác nhìn thấy.

***

Đêm hôm đó tôi nhờ Darla trực ca đầu, bởi vì cô ấy biết khi nào cần phải

đánh thức tôi dậy. Trước giờ tôi vốn không giỏi khoản ước lượng thời gian,
nay lại còn không có trăng hay sao để nhìn căn giờ nên tôi đã mất hoàn toàn
khái niệm về thời gian.

Chỗ của tôi nằm sát ngay cạnh cửa, kế bên một bà lão mà tôi đoán là vợ

ông Greeley. Tôi gối đầu lên balô để không ai có thể động vào nó mà không
làm tôi thức giấc.

Nằm chen chúc nhau trong cái lều nhỏ xíu như thế này cũng không đến

nỗi kinh khủng như tôi đã nghĩ. Tất nhiên, nó không hề thoải mái, tôi không
thể xoay người mà không va đầu gối và khuỷu tay vào người bên cạnh. Và
mùi người rất kinh, bởi vì hàng tuần nay chưa có ai được tắm. Nhưng được
cái ở trong này vừa kín gió vừa ấm do mọi người nằm úp thìa san sát với
nhau. Điều khổ sở nhất có lẽ là việc nằm ở đó chẳng biết làm gì ngoài việc
nghĩ đến cái bụng rỗng. Tôi đang đói cồn cào, nhưng đấy là mới chỉ thiếu
ăn hai hôm nay. Mấy người trong lều chắc chắn đã phải khổ sở hơn tôi rất
nhiều. Không ai nói về chuyện đó nhưng tôi có thể nhìn thấy cái đói trong
hõm má trũng sâu của họ, nghe thấy nó trong những tiếng rên rỉ và thở dài.

Tôi vừa thiếp đi được một lúc thì Darla đá vào chân tôi “Alex” Cô ấy thì

thào gọi.

“Dậy đi.”

Tôi lăn người qua cửa lều rồi đứng bật dậy. Darla dẫn tôi chạy sang góc

đằng xa của lều. Tôi nhìn thấy ba thằng thanh niên choai choai, mặt trông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.