BA BÉ BI LÀ NAM CHÍNH PHẢN DIỆN - Trang 128

- Ầy, Hoắc Thiếu Khâm cậu đã nói thế thì cô gái này tôi nhất định phải

chinh phục! Lâm Thiên Khanh gật gù.

- Chinh phục...cậu không được! Hoắc Thiếu Khâm lật tờ báo rồi quay

sang nhìn thằng bạn thân.

- Vậy cậu giúp mình chứ? Lâm thiếu gia hớn hở

- Giúp cậu? Nếu muốn theo đuổi thì chính mình theo đuổi cô ấy mang

cô ấy về làm bạn gái, sao phải giúp cậu? Hoắc Thiếu Khâm cười đểu.

- Cậu....Lâm thiếu gia há mồm.

Cuộc đối thoại của hai tên nhóc tì ấy tuy nói rất khẽ nhưng tôi vẫn nghe

được hết. Tuy họ lớn hơn tôi nhưng đối với ông xã tôi mà nói thì chính là
nhóc tì. Định có ý đồ với tôi sao? Rồi họ sẽ nếm mùi lợi hại, dám xem
thường nữ nhi như tôi. Nói muốn là muốn được sao?

Chưa thấy quang tài chưa đổ lệ mà. Tôi kéo chăn mỏng che mặt, ngủ

thật sự.

3h sáng, máy bay hạ cánh xuống sân bay Calisot của nước G. Tôi không

vội xuống máy bay vì sợ chen lấn xô đẩy, chờ mọi người xuống hết tôi mới
đi xuống. Vừa bước ra khỏi ghế đi được vài bước thì có một cánh tay sờ
mông tôi, tôi điếng người “Dâm tặc?”

Tôi quay lại định cho “dâm tặc” một bạt tay thì đập vào mắt tôi là gương

mặt đẹp trai rạng ngời đang nở nụ cười đễu giã của ông xã mình. “CMN,
làm tôi hết hồn” Tôi nghiến răng, thấp giọng quát khẽ.

- Anh muốn chết à? Chọn đúng lúc ghê!

- Chẳng phải em chờ anh sao? Ai đó vô tội, đôi mắt long lanh.

- Có mà chờ anh à? Em sợ chen lấn thôi! Tôi liếc ai đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.