BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 140

Mắt Thiếu Cơ trợn tròn trong sự sợ hãi vô biên. Lát sau, hoàn hồn
nàng mới lắp bắp:
- Ông… ông… đến giết tôi phải không?
Hắn cười nho nhỏ
- Không, em đừng sợ.
- Vậy anh vào đây làm gì?
- Yêu cầu cô em nói một đôi lời. Nếu cô em không khai, bắt buộc
tôi phải hạ thủ.
Thiếu Cơ đã lấy lại vẻ bình tĩnh và gan lỳ cố hữu. Nàng nói:
- Tôi la lên là lão chủ vào ngay.
- Vô ích. Hắn đã bị tôi trói còng queo và nhét giẻ vào miệng
- Anh còn quên khách hút nữa.
- Ồ, bọn xo vai, rụt cổ ấy đếm xỉa làm gì. Mỗi đứa tôi chỉ cho một
búng. Thôi, cô em đừng kiếm cớ hoãn binh nữa. Thằng vệ sĩ đẹp trai của cô
em đã ngủ say tại Settha Palace, không ai đến cứu đâu. Biết điều thì khai đi.
Trong giây phút, Thiếu Cơ đã phăng ra sự thật ghê gớm. Nhân viên
của Simun đến đây để hạ sát nàng. Tuy nhiên, nàng không sợ cho nàng
bằng sợ cho Văn Bình. Ruột gan nàng bỗng nóng như lửa đốt.
Nàng hỏi hắn:
- Khai gì?
Hắn trề môi:
- Ha, ha, cô em ngoan lắm. Mila hấp hối bao lâu?
Thiếu Cơ giật mình. Tại sao hắn muốn biết Mila hấp hối bao lâu?
Vốn thông minh, nàng hiểu ngay. Người lạ tìm cách đánh lừa nàng… Nàng
sực nhớ lời trăn trối của Mila... ba… tám… ba… tám… Simun cần biết rõ
Mila bị hạ sát chết tức khắc hay còn trăn trối với Văn Bình.
Thiếu Cơ bèn đáp một cách khôn ngoan:
- Lúc tôi vào. Mila đã chết.
Người lạ cười hềnh hệch:
- Thế à? Cô em làm việc với ông Hoàng lâu chưa?
Nàng tró mắt:
- ông Hoàng nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.