BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 148

khi vào phòng trong, một căn phòng bày biện sang trọng, gắn máy điều hòa
khí hậu, khác hẳn bên ngòai nghèo túng và cũ kỹ.
Cửa được đóng lại đánh sầm. Hai người lúc nãy ngồi trên đi-văng,
còn gã xa phu bắt chân chữ ngũ trên ghế bành bọc da đỏ miệng phì phèo
thuốc lá.
Không đợi được mời, Văn Bình buông mình phịch xuống ghế đối
diện với gã xa phu giả hiệu rồi cho tay vào túi. Một tiếng quát chặn lại:
- Yêu cầu để tay lên bàn.
Văn Bình trố mắt ra vẻ sửng sốt:
- Trời ơi, tôi thèm thuốc lá mà các anh cấm đoán ư! Các anh phải biết tôi
nghiện Salem. Các anh có thể giết tôi song không thể bắt tôi nhịn thuốc.
Tiếng nói hồi nãy lại tiếp:
- Ừ thì hút. Nhưng anh coi chừng. Lợi dụng hút thuốc mà rút súng
thì toi mạng.
Gã xa phu chờ chàng rít hơi khói đầu tiên rồi đủng đỉnh:
- Nghe thiên hạ nói về anh đã lâu, tôi đinh ninh anh là cáo già trong
nghề. Ngờ đâu anh chỉ là nhân viên tầm thường. Kẻ có kinh nghiệm không
dại gì ngụ tại Settha Palace để rồi gần sáng trèo lên xảm lồ dẫn xác lù lù
đến miệng cọp.

Văn Bình không đáp. Chàng không muốn đối phương biết chàng cố tình
dẫn xác lù lù đến miệng cọp.
Gã xa phu lại nói:
- Kể ra giữa chúng tôi với anh không có điều gì thù oán. Tự anh gây ra
trước. Tự anh nhận nhiệm vụ lên đây để phá rối chúng tôi.
- Tôi cũng không có điều gì thù oán các anh. Vì các anh dám vuốt râu
hùm, ngang nhiên đánh cắp thùng đựng thuốc độc, nên ông Hoàng phái lên
đây.
- Ái chà, anh lên đây để giết chúng tôi ư?
- Không, để điều đình với các anh.
Gã xa phu định nói, song hai người lạ ngồi trên đi văng vừa đứng dậy
một lượt. Một người đứng tuổi, râu quai nón, mắt cú vọ, tóc ngắn lởm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.