BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 15

giãi phẫu diễn ra trong lều vải thắp đèn măng-sông. Nửa chừng, thuốc mê
bị thiếu. Hắn phải nghiến răng chịu đau suốt một giờ. Một giờ đồng hồ dài
giằng dặc, đầy nguy hiểm như con đường từ Vạn Tượng lên miền thượng
Lào.
Phi cơ từ từ rời khỏi cánh đồng trống.
Để xua đuổi những kỷ niệm tê buốt ra khỏi tâm trí, hắn cao giọng
hát một bài giật gân. Đó là bài ca ruột của cô ả người Hy lạp chuyên cởi
quần áo mỗi đêm tại tiệm nhảy Vieng Ratry. Hơn một lần, hắn lẻn vào
phòng cô ả tán tỉnh, và hơn một lần hắn thất bại nặng nề. Nàng không hất
hủi hắn mà chỉ nói một câu ngắn ngủi, giản dị mà chủ màn jạc xuống đô thị
cũng hiểu:
- Anh muốn yêu tôi ư? Không được đâu. Đêm nay, tôi trót hẹn với
người khác rồi. Tôi chỉ có thể tiếp anh với một điều kiện: trả nhiều tiền hơn
người ta.
Nghe nàng nói, hắn lắp bắp:
- Bao nhiêu?
Nàng ung dung lắp điếu thuốc là Philip vào cái tẩu dài 25 phần bằng
vàng 18 cara, đầu nạm hột xoàn, rồi nói:
- Anh thấy không? Tẩu thuốc của tôi cũng nạm hột xoàn. Trong
người tôi, cái gì cũng nạm hột xoàn như vậy. Đắt lắm anh ạ. Giá biểu thông
thường là một ngàn đô-la. Muốn tôi bỏ hẹn, anh phải trả gấp ba. Ba ngàn
đô-la. Không được thiếu một xăng-tim.
Thao La thở dài.
Không đào ra ba ngàn đô-la, hắn đành thui thủi ra về. Giờ đây. Hắn
sẽ có tiền. Hắn có thể độc chiếm cô ả thoát y vũ hàng tháng giòng dã.
Nhưng hắn không về Vạn Tượng, để tới Vieng Ratry được nữa. Chậc! Bên
kia trời Tây có nhiều tiệm thoát y vũ, có nhiều vũ nữ thoát y hơn cái xô
rừng mốc meo và hôi hám này.
Máy bay lên cao.
Thao La châm thuốc lá hút. Đột nhiên bàn tay hắn run run. Trong
phòng hoa tiêu, hai người bạn đồng đội co quắp như sợ lạnh, mắt mở rộng
trừng trừng nhìn hắn, hàm răng nhe ra ghê rợn, kẹp chặt cái lưỡi tím ngắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.