BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 17

Người Thứ 8

Bà Chúa thuốc độc

Chương 2

HUNG THỦ CỤT TAY

Hai giờ sáng. Nếu là thành phố khác thì ngủ lâu rồi, song Vạn Tường lại
là thủ đô sống về đêm nên toàn thể xóm ăn chơi đều thức, dường như
không thèm đếm xỉa tới tiếng đại bác và liên thanh nổ liên hồi.

Ngoài đường – những con đường đất đỏ lầy lội hoặc trải đá dăm
khắp khểnh, chạy ngoằn ngoèo giữa khu nhà tranh lụp xụp hoặc bãi trống
hun hút – ánh đèn tối bao nhiêu, thì trong tiệm nhảy, nhà chứa và sòng bạc,
lại sáng bấy nhiêu. Và giờ đây, sòng bạc đường Ernest Outrey đã tới lúc sát
phạt nhất.

Căn gác rộng ngập đầy khói thuốc lá, năm cái máy lạnh Admiral
được mở tới mức tối đa mà khí trời vẫn nóng hừng hực. Dưới nhà là quán
ăn, uống rượu say sưa và thưởng thức xong những món ăn đắt tiền được
chở từ Sài Gòn lên bằng phi cơ, khách có thể lên lầu, thức trắng đêm bên
bàn tài xỉu, hoặc vén riềm vào buồng – một dãy buồng nhỏ xíu, xinh xắn,
bên trong kê cái giường rủ màn tuyn, một tấm gương, một cái bàn trên để
thau nước, hai khăn mặt và miếng xà bông thơm – để hú í với mấy cô gái
bán tình người Thái, da ngăm ngăm, dai như đĩa đói.

Khách chơi gồm đủ hạng người, nhưng phần đông đều là viên chức
cao cấp và ngoại kiều. Đúng hai giờ năm phút, một người đàn ông, dáng
điệu ngang tàng trèo lên lầu, sau khi uống ba ly vốt ka, pha mạc ti ni.

Hắn mặc sơ mi ngắn bỏ ngòai quần, khuy áo trước ngực không gài,
để lộ con rồng xanh xâm trên làn da nâu bóng. Hắn không gài nút ngực,
phần nào để tỏ khí phách anh chị, song phần khác để dễ luồn tay vào trong
rút con dao bấm, lưỡi sắc như nước, đeo lủng lẳng dưới nách trái, và khẩu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.