BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 153

râu mép mỏng dính, hàm răng thưa biểu lộ tính tình nham hiểm, đeo kính
cận thị dày cộm, ngồi chờ trong ghế bành nhung màu da cam. Hẳn mặc bộ
âu phục đắt tiền, thắt cà vạt xanh, sơ mi ni lông trắng toát. Mùi nước hoa
Ba lê từ người hắn toát ra.
Lúc hắn đứng lên, Văn Bình nhận thấy một chân thẳng đơ. Chàng biết
hắn mang chân gỗ.
Tuy tàn tật, hắn vẫn có phong cách lẫm liệt của một cấp bộ chỉ huy.
Hắn nghiêng đầu chào chàng, giọng nhã nhặn:
- Hân hạnh được tiếp ông Z.28.
Văn Bình thản nhiên ngồi xuống ghế sau khi bắt tay thân mật. Dáng
điệu chậm rãi, chàng rút Salem ra hút, rồi nói:
- Văn kỳ thanh, giờ mới kiến kỳ binh. Rất sung sướng được gặp ông
Simun.
Nụ cười ngạo nghễ đang nở trên môi Simun vụt tắt. Hắn đăm đăm
nhìn Văn Bình.
Một phút sau, hắn nhún vai:
- À ra ông Z.28 cũng biết tên tôi.
Văn Bình cười nụ:


- Dọc bờ sông Cửu Long này, ai lại không biết danh ông Simun.
Giọng nói sang sảng của Văn Bình như tiếng chuông đồng vang rần
trong óc Simun. Hắn tiến lên một bước, vẻ ngơ ngác hiện rõ trên mặt. Hắn
định nói bỗng nín bặt. Thời quá khứ đầy sóng gió vùng sống dậy trong trí
nhớ của gã cụt chân kỳ dị.
Trong một tích tắc đồng hồ moi móc dĩ vãng mịt mù, Simun vừa
nhận diện được người thanh niên cường tráng, hào hoa, mã thượng đang
ung dung hút thuốc trước mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.