BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 167

tôi khôn ngoan và sáng suốt hơn nhiều. Tôi thành thật khuyên bạn lần nữa.
Bạn nên về đi. Sáng mai, có chuyến phi cơ Air Laos về Sài Gòn sớm. Tôi
sẽ gọi giây nói giữ chỗ cho bạn.
- Một lần nữa, tôi xin nói rõ là không về.
- Vâng, tùy ý bạn, tôi không dám ép. Vâng lệnh thượng cấp, tôi chỉ có bổn
phận chuyển lời khuyên ruột thịt ấy đến bạn.
Văn Bình đứng dậy:
- Cám ơn ông bạn Simun đã cho uống rượu.
Simun rút mù soa lau bồ hôi trên trán:
- Chào bạn. Tôi sẽ cho nhân viên đưa bạn về khách sạn. Ngày mai, bạn
đừng trở về biệt thự này, vô ích. Vì biệt thự này không phải của Quốc tế
Đặc vụ, hoặc của tôi. Chủ nhân là trung tá trong quân đội. Ông ta ở đây với
vợ lẽ. Chúng tôi mạn pháp trói hai người, trong phòng bên cạnh.
- Tôi sẽ đến tìm bạn tại tiệm nhảy Yêu đương.
Simun nhún vai:
- Bạn đừng nên tới đấy thì hơn. Đàn em của tôi không ưa người lạ đến quấy
rối. Nếu xảy ra chuyện gì, bạn và tôi sẽ hối hận, và riêng tôi, tôi sẽ hối hận
suốt đời nếu phải hạ sát ân nhân.
Văn Bình buông thõng:
- Tôi cũng hối hận suốt đời nếu phải hạ sát con người tôi đã cứu sống ngày
trước.
Vẻ tức tôi hiện rõ trên mặt Simun. Song hắn cố dằn xuống, và vỗ tay một
cái ra hiệu. Tên râu quai nón te tưởi chạy vào. Simun hất hàm:
- Lấy xe chở ông Văn Bình về Settha Palace.
Văn Bình xua tay:
- Không, tôi muốn xuống Chợ Chiều.
Simun nghiêm sắc mặt:
- Bạn muốn tìm Thiếu Cơ ư? Nàng đã thành người thiên cố cách đây hơn
một giờ.
Văn Bình xấn lại nắm lấy cổ áo Simun. Gã chủ tiệm Yêu Đương để yên
không kháng cự. Văn Bình dằn giọng:
- Anh đã ra lệnh giết Thiếu Cơ phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.